Chùm thơ tình – Trương Thị Hoa Lài

14/03/23 – 03:03

Tác giả Trương Thị Hoa Lài

TÌNH XUÂN

Đi bên nhau trong cái rét heo may
Nép vai anh em chờ xuân trở lại
Gió xuyến xao thơm mùi hương con gái
Sợi nắng vàng đổ bóng xuống hoàng hôn.

Nghe vấn vương lòng dạ bỗng bồn chồn
Ai thắp lửa trong tim mình rất ấm
Trời tháng ba mây hững hờ trôi chậm
Sợ giao mùa đẩy gió rét nàng bân…

Xuân ngập ngừng ta ngại đếm bước chân
Anh run rẩy trao nụ hôn rất vội
Bao ngọt ngào làm tim em bối rối
Ngẩn ngơ lòng như tuổi vẫn còn xuân.

Thoảng đâu đây dìu dặt tiếng sáo ngân
Bầy chim én chao cánh chiều ngơ ngác
Hai vòng tay đan theo từng nốt nhạc
Cung bậc nào trầm bổng nét tình xuân?

Em có anh vầng trăng sáng thanh tân
Hạnh phúc đến dẫu đơn sơ là thế
Đời khổ đau qua trăm lần dâu bể
Chợt ngọt ngào bừng tia nắng vườn yêu!

Ảnh tác giả

MƯA BIỂN ĐÊM

Em và anh hai đứa nắm tay nhau
Đêm không trăng ngàn vì sao vụt tắt
Biển mưa buồn không gian như lặng ngắt
Sóng cồn cào như xoá dấu chân ta

Em bên anh tim rộn hát lời ca
Gió se lạnh nhưng lòng còn ấm mãi
Nép vai anh biển đêm gào tê tái
Con nước ròng sao mãi miết còn xa?

Sao đêm nay hồn biển chẳng ngân nga
Ru bờ cát thêm ngọc ngà mơn trớn
Ta bên nhau như tuổi vừa mới lớn
Cũng ngọt ngào trao say đắm nụ hôn

Biển về đêm mưa giăng trắng ngập hồn
Trong cái lạnh cốc kem tràn nhung nhớ
Ngồi bên nhau ngập ngừng nghe sóng thở
Hạ còn vương ta cứ ngỡ sang mùa

Về đi anh đêm đã kịp tàn chưa
Mưa nặng hạt trôi qua vùng phố vắng
Con tàu thức sáng bừng trong đêm trắng
Nơi biển bờ phẳng lặng gió vô tình

Trong màn mưa con sóng vẫn nguyên trinh
Tiếng rì rào lời yêu mình trao vội
Bờ cát vàng giấu tình không gian dối
Như đời anh neo đậu bến em rồi!

Ảnh tác giả

MƠ XUÂN

Nắng rót mật ong trên đôi vai trần sóng sánh
Em ngọt ngào như thủa mới yêu anh
Đợi chờ nhau
mùa vén mây cho cây lá thêm xanh
Gió thì thầm
Xuân và em đẹp lắm…

Đã mấy mùa trôi qua đằng đẵng
Đời với ta vẫn nặng nợ ân tình
Em và anh như vừa được hồi sinh
giữa xuân hồng quyến rũ…

Muốn nhẹ gót trên cánh đồng ngập tràn hoa tím
Lavende dìu dịu toả hương em
Anh thì thầm khẽ nói
Em như ánh sao đêm
Lấp lánh
Dịu dàng
Anh muốn làm người lạc lối
Vào sâu thẳm tận cùng trái tim ngoan

Bình minh lên
Mở toang cánh cửa đón ánh nắng ngập tràn
Bầy chim non như tạo nên một bản trường ca bất hủ
Mùa đã về
Óng ánh
Mật ong!

Ảnh tác giả

TÂY BẮC MÙA XUÂN

Theo em đi tìm xuân
Giữa đất trời rộng lớn
Nụ hoa đào vừa chớm
Hương thơm nồng cao nguyên.

Suối Mường Hung dịu hiền
Chảy qua rừng Tây Bắc
Gái Mường Hung tươi sắc
Trong nắng chiều lả lơi…

Theo em tiếng gọi mời
Câu hát Xường đưa lối
Điệu giao duyên chờ đợi
Lượn tiếng vang lưng đồi…

Về Tây Bắc anh ơi
Tiếng Khèn như quyến rũ
Bao trò chơi vui thú
Ta tỏ tình mùa Xuân…

Sáo Hà Nhì vang ngân
Gái trai cùng hát Ống
Bản Mường thêm cao rộng
Điệu hát Xường âm vang!

H’mông nắng chói chang
Hội Gầu Tào tha thiết
Đôi ta tìm mải miết
Nhịp tim hoà quyện nhau…

Rượu uống rồi chưa say
Hoàng hôn còn muốn níu
Xuân Tây Bắc êm dịu
Giao duyên cháy tình người!

Ảnh tác giả

THU VẤN VƯƠNG

PHONG vân quẩn sắc trời chiều
RƠI dăm chiếc lá phiêu diêu trốn tìm
MỘT mình buốt giá buồng tim
CÁNH chim chấp chới tan chìm hư vô
CUỐI đường hỏi có ai chờ
TRỜI mây đan nhớ thẩn thờ đợi mong

ĐỂ từ độ ấy bên sông
THU soi bóng nước nắn dòng về đâu
VÀNG lay mùa rụng đổi mầu
LÁ xao xác lá giọt ngâu bẽ bàng
CHO lòng bỗng nhớ xốn xang
NGƯỜI đi trong gió dịu dàng tóc mây
VẤN khăn che nét hao gầy
VƯƠNG trên khoé mắt đong đầy giọt thu

ĐỎ phong nhuộm cả sương mù
TRỜI như thấp xuống phiêu du cõi trần
NHUỐM màu thêu nét giai nhân
SẮC thu còn thiếu dấu chân ai về
YÊU chi cho dạ tái tê
THƯƠNG thân xót phận bùa mê lỡ rồi

HỎI trăng phiền muộn đơn côi
NGƯỜI đi mấy độ riêng tôi lặng thầm
CÓ nghe trong tiếng gió ngân
NHỚ thương lỡ bước phong trần ngả nghiêng
NẺO đời nặng gánh truân chuyên
ĐƯỜNG xa xin trút muộn phiền hỡi ai
CÒN yêu giữ chút hình hài
TA cho nhau cả ban mai nắng về

NHỚ ngày ước hẹn câu thề
NGƯỜI đi biền biệt sơn khê có buồn
TÍM chiều mắt ướt lệ tuôn
CẢ trời chao đảo gió luồn lạnh run
CHIỀU nghiêng cơn gió vẫy vùng
TÀ dương đẩy nắng mông lung cuối trời

NHỚ chăng điệu lý buông lơi
NGƯỜI ơi câu hát rối bời lòng em
NGỒI buồn bên ngọn nến đêm
NGÓNG trông thơ thẩn để thêm dày vò
THU vàng nhện có buông tơ
QUA hàng hiên vắng ngẩn ngơ giăng mùng
CÓ còn thương mối tình chung
BUỒN vui hát khúc tương phùng hợp duyên!

Trương Thị Hoa Lài

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: