Chùm thơ tri ân mẹ cha – Thơ Bích Liên

30/03/23 – 10:03

Tác giả Bích Liên

XIN LỖI CHA

Con đã viết bao bài thơ về mẹ
Chưa một lần con được cho cha
Bao năm rồi cha đã mãi đi xa
Trong lòng con luôn nghĩ về cha đó

Mà sao thơ viết về cha thật khó
Đâu phải vì con không mến thương cha
Mà vì con không nghĩ được cha à
Con xin lỗi hôm nay con sẽ viết!

Một bài thơ thật da diết tặng cha
Nhớ ngày xưa khi con mới sinh ra
Nghe mẹ kể cha đã là chiến sỹ
Xa gia đình cha hành quân đánh mỹ

Bao nhọc nhằn gian khổ phải không cha?
Rồi tháng năm cha biền biệt xa nhà
Nơi núi rừng bao hòn tên mũi đạn
Rừng là nhà chiếc ba lô làm bạn

Nỗi nhớ nhà nhớ vợ trẻ con yêu
Cứ ngày đêm bom đạn nổ rừng chiều
Mưa xối xả cha mong manh áo mỏng
Khi đói run khi khát khô cháy họng

Vẫn một lòng vì Tổ quốc hy sinh
Vượt hiểm nguy băng lửa đạn quên mình
Giành chiến thắng vinh quang về đất nước
Cha của con: niềm tự hào mơ ước

Cảm ơn cha cho con được trên đời
Cha cho con niềm kiêu hãnh cha ơi
Nay xa rồi lòng con lệ đầy vơi
Cha an nghỉ nơi suối vàng cha nhé!

Ảnh bố tác giả

VU LAN NHỚ MẸ

Vu lan về rồi mẹ có biết không?
Ngày của mẹ sao con buồn da diết
Mấy năm rồi mẹ đã xa biền biệt
Vu lan về biết tìm mẹ nơi đâu?

Cuộc đời mẹ sao lắm nỗi bể dâu
Lên chín tuổi mẹ làm thuê địa chủ
Bán sức mình lo miếng cơm giấc ngủ
Cắt cỏ chăn trâu thân nhỏ héo gầy

Cơm chẳng được no áo chẳng đủ đầy
Thân nhỏ bé mẹ mưu sinh kiếm sống
Nhờ ơn trời với vòng tay dang rộng
Để trường tồn con có mẹ hôm nay

Vu lan về con thấy khoé mắt cay
Biết tìm mẹ đâu trên cõi đời này
Thương mẹ lắm một cuộc đời dâu bể
Quên thân mình mẹ dành để cho con

Vu lan về con nhớ mẹ héo hon
Dáng mẹ liêu xiêu trên những đường mòn
Trưa nắng cháy mẹ gồng quang đội nón
Kiếm củ khoai củ sắn để nuôi con

Thương cuộc đời mẹ vất vả héo mòn
Khi ốm khi đau chẳng ngày ngơi nghỉ
Tình thương của mẹ bao la hùng vĩ
Cuộc đời này con nợ mẹ mẹ ơi

Vu lan về lòng con thấy chơi vơi
Ngày của mẹ con vẫn chưa làm được
Giá biết ngày này bao năm về trước
Thì con đâu buồn như thể hôm nay

Con xin lỗi mẹ trước án nhang này
Con xin mẹ đừng buồn nhiều mẹ nhé
Mong mẹ dưới suối vàng luôn mạnh khoẻ
Hương hồn này xin mãi ở bên con.

Ảnh mẹ tác giả

TẾT VỀ CON NHỚ MẸ

Tết về rồi con buồn lắm mẹ ơi!
Ba năm qua mẹ phương trời nào con chẳng biết
Tết về rồi, lòng con buồn da diết
Nhớ mẹ nhớ cha, nước mắt cứ tuôn rơi
Tết về rồi lòng con thấy chơi vơi
Giờ về quê con đâu còn có mẹ
Lầu gác xưa – bây giờ lặng lẽ
Vắng tiếng cười, tiếng nói của mẹ yêu
Gốc hoa giấy kia mỗi sớm mỗi chiều
Mẹ vẫn ngồi ngóng ra đường phố
Có những hôm trời mưa to, nắng đổ
Mẹ vẫn ngồi chờ ngóng các con yêu
Mẹ ơi! Con nhớ mẹ biết bao nhiêu
Giọng nói, tiếng cười hàm răng đen của mẹ
Con ước gì như xưa con còn bé
Có mẹ có cha, đón tết sum vầy
Ba năm qua con xa mẹ rồi đây
Chưa một lần mẹ cho con nhìn thấy
Mẹ ơi! Mẹ ở phương trời nào vậy?
Sao mẹ không về báo mộng cho con?
Thương một thời mẹ tần tảo héo hon
Nhớ năm xưa, nơi xóm nhỏ lối mòn
Trưa nắng đổ mẹ mò cua, bắt ốc
Bàn chân mẹ vẫn hằn trên con dốc
Đất “gò vàng” lấm bết cả bàn chân
Giỏ cua nặng mẹ dành dụm một phần
Đưa cho con về nấu canh chua khế
Mẹ ơi! Tình mẹ bao la như trời bể
Trên đời này chỉ có mẹ mà thôi
Đến hôm nay khi con mất mẹ rồi
Con mới thấy con thật là có lỗi
Bởi cuộc sống mưu sinh nên con mang tội
Chẳng bớt thời gian về thăm mẹ nhiều hơn
Con xin mẹ hãy buông hết giận hờn
Đừng trách con vô tâm mẹ nhé
Trong lòng con vô cùng thương mẹ
Bởi lẽ đời con vất vả lắm mẹ ơi
Cố nén đau mà nước mắt vẫn rơi
Giờ thương mẹ chỉ còn là vô vọng
Thắp nén nhang con cúi đầu kính trọng
Gửi chút hương lòng – cha mẹ chốn rất xa.

 

VỀ THĂM MẸ

Con về thăm mẹ chiều nay
Mưa phùn gió bấc heo may lạnh người
Giàn trầu nay chẳng còn tươi
Buồng cau trĩu quả không người hái ăn

Lên lầu tìm lại chiếc khăn
Năm xưa mẹ đội chiếc chăn làm mền
Bần thần con đứng nép bên
Xa xăm bóng mẹ hiện lên trong đầu

Mẹ đi ngày ấy mưa ngâu
Hai ba tháng bảy một màu khăn tang
Bà con cô bác xóm làng
Tiễn đưa vĩnh biệt mẹ sang vĩnh hằng

Mẹ ơi con vẫn biết rằng
Đời người sinh tử mần răng chối từ
Mà sao con vẫn trầm tư
Thương người nơi ấy bây chừ ai chăm

Mẹ ơi thoáng đã bốn năm
Mẹ xa biền biệt đêm nằm con mơ
Biết rằng dẫu có đợi chờ
Cũng không có được bao giờ mẹ ôm!

Bích Liên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: