07/03/23 – 01:03
BÀI HỌC LÀM NGƯỜI
Có một bài học con mãi khắc ghi
Công ơn mẹ cha sinh thành dưỡng dục
Công ơn thầy cô cả đời thầm lặng
Lái con đò gieo tri thức bay xa!
Tuổi thơ con bao mơ ước khát khao
Theo trang sách mỗi ngày con đến lớp
Mắt xoe tròn theo bàn tay cô viết
Bài học làm người neo đậu trái tim con…
Bàn tay cô bao năm tháng mỏi mòn
Cầm tay con nắn từng vần từng chữ
Ru hồn con dịu êm vào giấc ngủ
Thương cánh cò vượt gió rú đồng xa
Giấc mơ con có khúc hát dân ca
Có cô Tấm thảo hiền bước ra từ quả thị
Có chàng Thạch Sanh vươn mình thành dũng sĩ
Có ông Bụt, bà Tiên gieo điều ước diệu kỳ
Có đất nước Việt Nam cháy ngọn lửa căm thù
Đánh đuổi giặc ngoại xâm giữ yên bờ cõi
Có những người anh hùng bước ra từ lửa khói
Vẫn dịu hiền như nhánh lúa nhành hoa…
Khúc khải hoàn vang khắp nẻo đường xa
Dạy cho con biết bao điều nhân nghĩa
Với tình người bao dung và độ lượng
Xoá hận thù, gieo nhân ái yêu thương…
Con lớn rồi làm cô giáo quê hương
Vun chồi non, đắp bồi nguồn nhựa sống
Tung cánh chim giữa khoảng trời cao rộng
Bài học làm người neo đậu trái tim con…
NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG
Cám ơn em- người lái đò thầm lặng
Mãi miệt mài tới những bến bờ xa
Dù nắng mưa hay gió rét sương sa
Thuyền em vẫn ra khơi và cập bến!
Gieo tri thức sáng bừng nơi em đến
Vun chồi non bồi đắp những mầm xanh
Bàn tay em chắp thêm lá thêm cành
Cây tri thức mãi xanh cao toả rộng.
Em phơi phới giữa mây ngàn gió lộng
Tuổi thanh xuân hiến trọn nghiệp trồng người
Như chim trời bay đi khắp muôn phương
Mang trí tuệ sánh vai cùng cường quốc….
Cả đất nước hát bài ca đẹp nhất
Lời tri ân chứa nặng những ân tình
Lời biết ơn của muôn triệu con tim
Trao em nhé- Người lái đò thầm lặng!
NGƯỜI PHỤ NỮ TRONG TÔI
Có một người phụ nữ ở trong tôi
Là hình dáng của người bà tần tảo
Như cánh cò giữa cuộc đời giông bão
Sớm mom sông chiều bến đục gánh gồng…
Có một người phụ nữ sáng trong tôi
Là tình mẹ bao la như biển cả
Suốt cuộc đời nuôi đàn con vất vả
Quên thân mình, quên cả những ngày vui…
Có một người phụ nữ đẹp trong tôi
Là người vợ của một nửa thiếu vắng
Gánh trên vai những gian truân thầm lặng
Vừa là vợ là chồng vừa là mẹ, là cha…
Có một người phụ nữ mãi trong tôi
Bình dị lắm chẳng tiếng tăm lừng lẫy
Cứ êm đềm như dòng sông mãi chảy
Bồi đắp phù sa cho bến bãi đôi bờ…
Đẹp vô cùng người phụ nữ trong tôi…
MẸ TÔI
Thân cò lặn lội mom sông
Một vai tần tảo gánh gồng cháu con
Bước chân khắp nẻo đường mòn
Tuổi cao tóc bạc héo hon lệ tràn…
Dặm trường vất vả gian nan
Hắt hiu cái thuở cơ hàn nắng mưa
Một tay xếp mấy cho vừa
Nếp nhà êm ấm đạo xưa sáng ngời…
Câu hò lắng đọng chơi vơi
Vẳng nghe vọng lại muôn lời nghĩa nhân
Tình mẹ như ánh trăng ngần
Suối nguồn tuôn chảy vang ngân tiếng lòng….
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Cha là ánh sáng bình minh
Soi đường con bước hành trình tuổi thơ
Ươm mầm hi vọng mong chờ
Công lao khó nhọc vô bờ đếm đong…
Mẹ là ngọn lửa đêm đông
Cho con giấc ngủ ấm nồng lời ru
Xua tan giá lạnh sương mù
Dịu êm tình mẹ trăng thu tròn đầy…
Một làn khói tỏa hương bay
Cài bông hồng trắng mắt cay lệ nhòa
Mẹ cha khuất nẻo đường xa…
Vu Lan ghi tạc bài ca sinh thành…
LỆ THỦY
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang