08/04/23 – 03:04
ANH SƠN DU KÝ
HUYỆN phát triển vùng miền tây xứ nghệ
ANH sẽ thăm nhũng chúa tể đồi chè
SƠN phủ màu xanh mát hết rặng tre
TRẤN đô thị đầy gió hè bỏng rát
THÀNH một khối niềm tin yêu dào dạt
BÌNH an này vui tiếng hát quê hương
THỌ nam san bởi ý Đảng dẫn đường
TAM bãi sậy đang khẩn trương đổi mới
ĐỈNH nhà máy vờn cây chanh phấn khởi
CẨM chuyển mình cam thắng lợi bội thu
HÙNG chè xanh nghe mía ngọt chim gù
TƯỜNG làm bánh cho xin du đám hỏi
ĐỨC hạnh quá ngô đò than thầm gọi
HỘI mỉm cười vì len lỏi xi măng
HOA nở sau nhờ duyên dáng chị Hằng
THẠCH kiên định cách mần ăn vốn quý
PHÚC lộc đến từ kim nhan hùng vĩ
LONG sớ trình mời du hí xung phong
KHAI nguồn tâm cho Tri Lễ ấm lòng
CAO chỗ đứng vì uốn cong thành thẳng
TÀO mạnh mẽ vươn mình trong thế thắng
LĨNH ý dân thêm nghĩa nặng ân tình
LẠNG tưng bừng với cuộc sống mưu sinh
VĨNH sảng khoái chỉ có mình tuần phủ.
Trên tất cả là hiền nhân ưu tú
Bên dòng lam nơi hội tụ anh tài
Đất và người tuy gánh chịu thiên tai
Nhưng cuộc sống bước lên đài vinh hiển.
22/06/2023
HUYỆN ANH SƠN
Tìm nguồn cội vùng Anh Sơn hùng vĩ
Bài viết này góp một tý thôi nha
Để cùng nhau ôn lịch sử huyện nhà
Hiểu và biết quê hương ta phát triển
Anh Thanh Phủ có từ thời phong kiến
Cuối hậu lê nơi chinh chiến lẫy lừng
Đuổi giặc thù chạy te khói cụp lưng
Dân phấn khởi lòng vui mừng nồng nhiệt
Cụ Nguyễn Trãi trong bình ngô đã viết
Sự oai hùng và oanh liệt nghĩa quân
Chọn bãi cơi họ nhà Mạc quây quần
Dư địa chí bao mùa xuân thắng lợi
Pháp xâm lược huyện nhà mang tên mới
Năm ba mươi cùng đồng khởi phong trào
Lá cờ đầu Anh Sơn phủ gửi trao
Đến bốn sáu đã tự hào mạnh mẽ
55 xã sơn mình tô sức trẻ
Xuân sáu ba huyện chia vé đôi đường
Nửa đồng bằng với tên gọi Đô Lương
Quốc lộ bảy là con đường chiến lược
Năm tám bảy (1987) sự tạo đà cất bước
Trấn Anh Sơn đã nảy tược bung mầm
Đá cam chè ngành kinh tế trọng tâm
Sự chất phác thì nỏ nhầm mô cả
Nhịp cầu nối nghĩa tình 21 xã
Dòng lam giang đôi ngả yên bình
Nở nụ cười trong ánh nắng bình minh
Bởi nơi ấy là quê mình thơ mộng.
DU LỊCH ANH SƠN
Vùng sơn cước có nhiều nơi thật đẹp
Chính Ngọc Hoàng đã phù phép thiên nhiên
Hưởng danh lam mà lại tốn ít tiền
Những kỳ nghỉ nên ưu tiên vãn cảnh.
Thành Bình Thọ đang mùa hoa bung nhánh
Nước đầu nguồn ướp mát lạnh tâm can
Lạc vào đây mà cứ ngỡ đại ngàn
Nâng chén rượu và miên man tận hưởng.
Tam Đỉnh Cẩm vùng mía đường chất lượng (nhà máy đường sông lam)
Gái cây Chanh nhìn khó cưỡng lời thề
Ngắm tre già còn mọc ngược khi tê
(Bụi tre ở tam sơn)
Ở Bãi Sậy là cận kề xao xuyến.
Hùng Tường Đức đang từng giờ phát triển
Khoản bánh gai đã chấm triện lâu rồi
(bánh Gai tường sơn)
Hương vị chè đượm mãi ở làn môi
Đập nước mát sẽ bồi hồi khó tả.
(Đập 32 Đức sơn)
Hoa Phúc Hội vươn mình ôm lèn đá( lèn kim nhan)
Điểm sáng trưng của các xã trong vùng
Phật đạo đời đang vén tấm màn nhung
(Chùa Anh sơn tại hoa sơn)
Thăm Vực Bụt nơi điệp trùng xanh thẳm
Thạch Long Khai sông sâu dừng dại tắm
Leo quả đồi sẽ được ngắm chè đen (chè tổng đội)
Bãi phù sa giúp kê tính sang hèn
Vùng miền ngược nói đan
xen ngoại ngữ (hai xã phúc long có tiếng nói riêng)
Cao Lĩnh Lạng hương chè gay khỏi thử
Vị ngọt ngào làm mọi thứ đổ xiêu
Rặng tràm xanh niềm hy vọng bao điều
Cây ăn quả là bao tiêu chất lượng
Tào Vĩnh Thị lá cờ đầu phương hướng
Mới tư duy một phần thưởng phong trào
Đất MạcTuần mấy thế kỹ đã trao
Ngời nghĩa khí lòng tự hào dân tộc.
Hai mốt xã đều lấy dân làm gốc
Mỗi thôn làng sẽ nẩy lộc đơm hoa
Một ý thơ cùng xây dựng huyện nhà
Điểm du lịch khách gần xa tìm đến.
CAO VỀU PHÚC SƠN
Hẹn gặp nhau giữa sơn thủy Cao Vều
Hòa tiếng nhạc đàn chim kêu vượn hú
Say cảm giác bóng cây rừng kín phủ
Thật tuyệt vời cùng cô chú các anh
Vùng Anh Sơn có một chỗ để dành
Dòng nước mát là bức tranh tuyệt hảo
Cơn gió nhẹ cũng căng phồng ngực áo
Ngắm đất trời say lảo đảo mê ly
Đến nơi đây như ở tuổi dậy thì
Khi đã sướng khoai ri nhầm dưa chuột
Nóng mùa hạ sẽ trở thành giá buốt
Ly rượu nồng làm ấm ruột mát gan
Tắm sông Giăng hưởng thụ chốn non ngàn
Là một dịp cùng hòa tan nỗi nhớ
Từng ngọn cỏ cúi mình thêm duyên nợ
Một lần đi sẽ ở lại mai về.
MỜI VỀ XỨ NGHỆ
Nạm gió lào trộn chút nắng Nghệ An
Lượn qua đỉnh từ non ngàn xuống phố
Trời xui nóng lòn qua song cửa sổ
Hỏi nhiều người răng nỏ chộ mây mưa
Ước cùng nhau ta tắm biển cọ lừa
Chờ mát dịu là xin thưa cởi áo
Cây nghiêng lá soi bóng hình ốc đảo
Giữa bầu trời cả diện mạo lung linh
Ghé Thanh Chương ít nhất cũng hai mình
Phong cảnh đẹp náu mần thinh cũng khó
Chè trùng điệp vui đùa bên sương nhỏ
Chẳng lẽ nào không máy mó vài pô
Về Anh Sơn rừng núi ép ao hồ
Nơi sản xuất nhiều bà cô xinh đẹp
Đã phát triển và chưa hề chịu lép
Bánh gai mềm nhìn bèm bẹp mà ngon
Rừng nguyên sinh riêng Phù Mát vẫn còn
Dòng thác chảy từ sườn non đổ xuống
Ai chưa tắm mảnh đời coi như uổng
Nước ngập tràn em mời luộng anh ơi.
Nguyễn Hữu Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang