Chùm thơ về mẹ – Nguyễn Hạnh (Hà Nội)

04/03/23 – 02:03

Tác giả Nguyễn Hạnh

NHỚ MẸ

Bao năm con lấy chồng xa
Tết làm da diết nhớ nhà mẹ ơi
Mai đào rộ nở khắp nơi
Mẹ ngồi tựa cửa với vời vợi mong

Một mình canh bếp đêm đông
Mẹ khêu từng ngọn lửa hồng vì ai
Tuổi già nhuộm sắc vàng mai
Trước thềm gió thổi miệt mài chờ con

Mẹ thương con, mẹ vo tròn
Ngày xuân đã tới lòng con rối bời
Ước gì con được mẹ ơi
Bên cha, bên mẹ cho đời đầy xuân

Phút giao thừa đến thật gần
Con ngồi nhớ mẹ để thân ngậm ngùi
Đường về cách trở xa xôi
Con xin nợ mẹ một lời yêu thương

Bây giờ mơ mận trắng vườn
Con thời biền biệt chẳng nương cậy nhờ
Bao xuân mẹ vẫn ước mơ
Đôi mắt mẹ chờ, tóc bạc trắng lau!

 

KHÓC LẦN CUỐI…

Nay là giỗ hết mẹ ơi
Ba năm chớp mắt đã vời vợi qua
Lạy quỳ dâng mẹ hương hoa
Cho con gọi tiếng xót xa cuối cùng

Từ nay cách biệt muôn trùng
Niềm thương nỗi nhớ bay cùng khói hương
Ba năm chớp mắt đoạn trường
Khăn tang hóa đuốc dẫn đường mẹ đi

Con về gói lại sầu bi
Gói thương, gói nhớ giờ thì đành xa
Mẹ ơi! Nơi cõi ta bà
Siêu sinh, tịnh độ như là Phật Tiên

Cho con gọi tiếng mẹ hiền
Cho con khóc nốt một lần này thôi
Mai này vĩnh viễn mẹ ơi!
Đoạn tang là hết một trời biệt ly

Con xin lần cuối lạy quì
Ngắm nhìn di ảnh tạc ghi một đời
Giờ thì nước mắt tràn rơi
Khăn tang hạ xuống, nuốt lời biệt ly…

Quê mẹ, 24/12/2022

NHÀ CŨ…

Con về nhà cũ mẹ ơi
Mái tranh buông rũ, bụi rơi mịt mờ
Then cài, cửa đóng trơ vơ
Còn ai trong ấy thuở xưa xum vầy

Con về đứng mãi nơi đây
Bên hiên dừng bước lệ cay ướt nhòe
Lòng con vắng mẹ tái tê
Ngôi nhà xưa ấy nay về mình con

Trước sân lòng dạ héo mòn
Ngôi nhà xưa cũ nay còn ai đâu
Bình trà ấm nước lạnh sầu
Thiếu bàn tay mẹ cơi trầu mốc meo

Trên tường bức ảnh còn treo
Mẹ cha ngồi đó dõi theo hồng trần
Nụ cười, ánh mắt ân cần
Tình thương muôn thuở ngàn năm vẫn còn

Giờ về nhà cũ mình con
Dế than rả rúc, nhện gom kín mùng
Ngắm nhìn sao bỗng dưng dưng
Tình thân thuở ấy biết tìm nơi nao!

10/01/2023

VU LAN NHỚ MẸ…

Mẹ ơi! Tháng bảy Vu lan
Con ngồi nhớ mẹ hai hàng lệ rơi
Mẹ đi bỏ lại khoảng trời
Yêu thương thuở ấy giờ vời vợi xa

Cút côi giữa chốn ta bà
Vườn rau, ao cá, nếp nhà nhện giăng
Giàn trầu héo úa lá quăn
Cây cau đỏ rụng quả nằm chỏng chơ

Trần gian vắng mẹ bơ vơ
Đàn con trai gái ngẩn ngơ giữa đời
Nếp nhà thiếu vắng nụ cười
Bếp hồng lụi tắt ai cời lửa đâu

Mẹ ơi! Nhớ mẹ lòng đau
Nén nhang con mượn nguyện cầu lời dâng
Cầu xin mẹ chốn thần tiên
Siêu sinh tịnh độ cửa thiền mẹ ơi!

01/7/2022

VẮNG MẸ…

Con về nhà cửa vắng tanh
Mẹ đi đâu vắng mái tranh rũ buồn
Bếp hồng khói chẳng còn vương
Cải già xơ xác rau vườn cỏ chen

Con về cửa gỗ cài then
Tường nhà ẩm mốc lem nhem bụi mờ
Hàng cau buông lá ngẩn ngơ
Bình trà, ấm nước cạn trơ thuở nào

Nhà không bóng mẹ buồn sao
Con ngồi bậu cửa tuôn trào lệ rơi
Mẹ đi vắng cả khoảng trời
Căn nhà vắng cả nụ cười thương yêu

Con về đợi mãi bên chiều
Ánh tà nghiêng bóng hắt miền xót xa
Lặng im ngắm mãi nếp nhà
Quạnh hiu trống vắng châu sa lệ buồn…

12/6/2021

 

LẦN CUỐI…

Lần này lần cuối mẹ ơi
Trần gian con gọi tiếng người dấu yêu
Ngày mai hun hút bóng chiều
Người về bên ấy nơi miền tịnh thanh

Hoa tươi kính mẹ ngàn cành
Khói hương nghi ngút lòng thành dâng lên
Mong mẹ ở cõi thần tiên
Siêu sinh tịnh độ nơi miền tây thiên

Từ đây khuất bóng mẹ hiền
Con như đứa trẻ lạc miền cô đơn
Biết rằng tử biệt vô thường
Sao con vẫn nặng nhớ thương một đời

Đời mẹ bóng cả mẹ ơi!
Trăm ngàn khốn khó chợ đời mẹ qua
Nuôi con sức vóc sơn hà
Nay con khôn lớn mẹ xa mất rồi…

20/4/2021

Nguyễn Hạnh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: