31/03/23 – 04:03
Em và hoa cúc biển
Ước một lần về với biển cùng anh
Đôi bước chân dạo quanh bờ biển vắng
Nghe không gian im lìm hàng liễu lặng
Gió cũng thẩn thờ thăm thẳm ngoài khơi.
Sóng vỗ về từng nhịp bước chân êm
Ru gót nhẹ một chiều em bên biển
Giữa bao la mặt biển xanh dậy sóng
Có dịu dàng… bông cúc biển và… em
Biển là thế!
Lúc giận hờn vô cớ
trắng xoá bờ những đợt sóng triều xô
Em thản nhiên đôi chân trần trên cát
Sóng xa rồi mặt biển lại nên thơ.
Em nhớ lắm bàn tay nào nắm chặt
Dìu em qua con sóng dữ xô bờ
Em là thế!
dịu dàng và sâu lắng
Thăm thẳm khơi xa một con sóng hằng mơ…!
Chiều nhạt nắng màu hoàng hôn sắp nhuộm
Tím cả chiều biển vắng lẫn miền thơ
Dáng thật mềm lả lướt bờ cát êm
Nghe sóng vỗ mơn man bàn chân nhỏ.
Ước một chiều cùng anh nghe sóng vỗ
Tay trong tay dạo bước biển… hoàng hôn
Bông cúc biển vẫn vươn mình khoe sắc
vẫn tinh khôi mặc con sóng xô bờ
Em và biến một chiều thật nên thơ.
24/5/2018
Phương Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang