Gởi đến em – Thơ Nguyễn Đại

17/03/23 – 08:03

Tác giả Nguyễn Đại

GỞI ĐẾN EM…

Nghe nói về miền Tây sông nước
Lời hẹn… chưa một lần đến thăm…
Vương vấn trong lòng gởi đến em
Đất cội nguồn niềm thương nỗi nhớ!

Chút hương thầm trăn trở buồng tim
Mỗi mùa xuân chờ đợi lặng im…
Chạnh niềm thương bên miền sông nước
Trỗi vào hồn dậy sóng chèo khua…

Tiếng sóng vỗ… có từ ngàn xưa…
Ngày tháng đẩy đưa bâng khuâng – lỡ…
Nghe mặn lòng – chứa chan thương nhớ!
Bờ kênh nước… tiếng gọi vấn vương

Lung linh ngát vườn… hương… xanh biếc
Cứ chập chờn đôi mắt giai nhân…
Nhớ! Cửu Long đổ chín nhánh sông
Bồi đắp phù sa… những ruộng đồng

Hẹn nhau hương nồng câu thương nhớ!
Có giống nơi quê mình xứ sở
Hoa vàng mọc trên thảm cỏ xanh
Mong ước một lần anh gặp gỡ…
Nhìn môi em cười… Rót chén say…

 

TUỔI MƯỜI SÁU…
(Viết tặng cho con gái)
Tuổi mười sáu – chớm tuổi tròn trăng
Tuổi thanh xuân… tâm hồn hoa nắng
Mong cho con bao điều may mắn
Bước vào đời ngưỡng cửa xinh tươi…

Tuổi mười sáu – lớp mười đến rồi.
Tà áo trắng nhuộm màu son môi
Ngang qua nỗi nhớ!.. thời thơ ấu
Lộc biếc hồng… rạng rỡ tinh khôi

Ba nguyện cho con tấm gương soi
Tìm xuân ý… đơn sơ hoài bão
Tuổi ước mơ tung tăng diệu ảo
Suối tóc bồng theo gió tung bay…

Thời gian trôi lặng lẽ có hay
Công cha mẹ từng ngày mong mỏi
Niềm khát khao bên đời…gắn gói
Cho con tìm … nhặt cánh phượng rơi!..

Đón tia nắng… đẹp nhất cuộc đời!.
Gởi hồn say theo từng trang vở
Là điệu ru ngọt mềm mãi nhớ!..
Những nỗi niềm san sẻ hoài mong…

Ảnh Bá Nha

NGƯỜI TÌNH CỦA GIÓ

Tìm em… giấc mộng tình mãi mãi
Có lẽ nào?.. bao nỗi trái ngang
Để mùa xuân lang thang lỡ hẹn
Những canh trường choáng váng đêm đen

Tim đơn côi nỗi nhớ… xô nghiêng
Em là thiên thần hay quỷ dữ
Cho hồn anh thấm dịu sầu vương
Trong đớn đau hạnh phúc bước đường

Ước mơ cánh én mùa xuân nhỏ
Khoảng trời yêu thoáng gọi ta đó
Anh sẽ là người tình của gió
Ve vút buồn ươm mộng mùa sang.

 

TÌNH QUÊ.
“Bài thơ kỉ niệm “

Anh muốn làm gió nhẹ
Thổi qua miền cỏ hoang
Ôm lấy những giọt sương
Lung linh tình mong đợi…

Dưới nắng xuân dịu dàng
Trên đồng lúa mênh mang
Xa xa Lũy tre làng
Qua bao đời ấp ủ…

Hồn người quê quyến rủ
Nông dân với ruộng đồng
Quanh năm sống tảo tần
Đôi bàn tay bươn chải…

Ôi!.. đời sao?.. yêu mãi…
Giọt mồ hôi chạnh lòng
Nụ cười theo nước mắt
Thấm đất màu xanh trong

 

VỀ TÂY HÒA QUÊ ANH
Về Tây Hòa em nhé!..
Quê hương mình đất mẹ Phú Yên
Sữa ngọt dịu hiền Đồng Cam từ thuở
Dòng nước chảy đôi bờ màu mỡ

Thấm mượt đồng màu lúa tươi xanh
Bao mơ ước công sức dệt thành
Nơi đây công trình thủy điện
Núi Đá đen thác Vực phun –
Đang chờ điểm hẹn!..

Về Tây Hòa quê ta em nhé!..
Những cảnh quan tuy còn non trẻ
Suối lạnh – hồ Hóc Răm mới mẻ
Mà dường như nỗi nhớ trốn trong lòng

Xuân đã về!..
Giọt nắng vàng hong
Anh vẫn đợi bên ly cafe đắng!..
Mênh mang vỡ òa phẳng lặng chiều vơi…

Về với Tây Hòa em ơi!..
Nắng mới đã hừng báo mùa xuân chạm ngõ
Anh sẽ đưa em đi qua miền hoa cỏ
Nghe tim mình nao nức tiếng gọi tình xuân
Ngắm mầm xanh lộc biếc đón mừng
Lòng thao thức lặng im tìm em trong nỗi nhớ!…

MÙA XUÂN VÀ SUỐI TÓC.
Anh không thể dấu tình trong nỗi nhớ!.
Cứ mãi mê ngắm nhìn suối tóc bay.
Em đứng phiêu du chiều nay rợp bóng
Mê say dáng hồng đắp kín hồn anh.

Nâng niu bức tranh trong chiều gió lộng
Nhìn suối tóc dài lờ lững trời mây
Mùa xuân về đây thổn thức đong đầy.
Gió xô cánh mộng nhìn tóc em bay.

Rộn rã hương đời sớm mai thức dậy
Áo dài trước gió cho anh nụ cười.
Tóc chảy mây trôi đi vào kỉ niệm.
Khoảng trời xanh mộng nụ tình xôn xao

Ôi!. Đẹp biết bao món quà trao tặng
Duyên dáng thướt tha nhắn nhủ lòng anh
Câu chuyện duyên tình gặp gỡ trong đời.
Chúc em xinh tươi nụ cười đẹp mãi…

Nguyễn Đại

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: