Hạ về – Tản văn Hoài Phương

01/04/23 – 09:04

Tác giả Hoài Phương

HẠ VỀ

Có những buổi sáng cuối xuân tiết trời rất nhẹ, nắng vẫn trải mênh mang và gió vẫn khe khẽ đung đưa mấy nhành mai đã trổ hết hoa vàng. Những chiếc lá cuối mùa cũng xanh thẫm hơn, óng ả hơn, nhè nhẹ rung rinh trong nắng sớm. Dường như hạ đã chớm về đâu đây trong hơi ấm đang tỏa lên rất nhanh từ những khoảnh sân ươm đầy nắng, từ những tán lá sum suê của cây sa kê già và của buổi sớm mai ở một miền quê xa vắng…

Ta bỗng thấy mình như đang ở nơi miền quê ấy, thăm lại con đường làng và mấy rặng tre già. Bất chợt lòng cứ lâng lâng nhẹ bay theo làn khói mỏng manh tỏa lên từ những gốc rạ khô ai đang đốt đồng. Mùi khói thơm quyện vương bên hàng giậu thưa có những chùm hoa leo tím biếc, xen lẫn những ngọn mồng tơi xanh non. Dường như vẫn còn tiếc nuối mùa xuân, cơn gió cuối tháng Ba nhẹ nhàng thả rơi những chùm hoa bạch đàn lao xao trong nắng mới. Những chấm hoa vàng li ti xoay xoay nhè nhè rồi đậu trên mái tóc, trên vai áo ai như những bụi phấn hoa mỏng manh, thơm hương vỏ bạch đàn khô.

Con đường quanh co dẫn vào làng được khoác lên màu áo mới bằng những bông hoa tím ngát chạy dọc bờ mương nhỏ. Bờ mương xanh hiền hòa soi bóng nước mênh mang và mây trời xanh thắm. Ta chợt nhận ra vẫn là con đường ấy, vẫn là bờ mương trong vắt, êm đềm ấy nhưng dường như đã có một làn gió mới thật lạ thổi qua. Làn gió chớm hạ ấm áp hơn, bình yên hơn đang ùa về…

Đâu đó những bông cỏ lau vẫn lả lơi theo cơn gió đồng còn thơm ngát hương cỏ non mới nhú và mùi hăng nồng của mấy vạt cỏ khô. Mùi hương cỏ úa ngai ngái, nồng nàn ấy dường như cứ mãi vấn vương theo từng bước chân ai, ngập ngừng còn chưa muốn rời xa nơi chốn làng quê yên bình này.

Xuân qua rồi hạ tới… Những khoảnh khắc giao mùa thật nhẹ, cứ khiến lòng người phải xao xuyến bâng khuâng trước những sự đổi thay của đất trời và cỏ cây, hoa lá. Cảm giác được ngồi thảnh thơi ngắm đồng lúa xanh ngát, nhặt một bông hoa màu trắng tinh khôi còn ướt đẫm sương đêm trên con đường làng vắng vẻ còn chưa có tiếng chân người, giống như được hòa mình vào không gian êm vắng của đồng quê, làm nên một bản hòa ca êm ái của những khoảnh khắc giao mùa.

Bản hòa ca của nắng, của gió và hương cỏ khô ở nơi miền quê xa vắng ấy trong những ngày cuối xuân đầu hạ này đã thực sự níu bước chân ta không muốn rời xa…

Sài Gòn, 28/3/2023

Ảnh minh hoạ internet

Hoài Phương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: