Hạnh phúc từ chính ta tạo ra – Chùm thơ Vũ Ngọc Chiến

08/04/23 – 08:04

Tác giả Vũ Ngọc Chiến

TÌNH NGƯỜI!

Tình người chẳng dễ có đâu
Nếu không có sự ân sâu nghĩa nồng
Tình người ta vẫn ngóng trông
Khi ta dành trái tim hồng cho nhau
Tình người có trước có sau
Là khi ta sống một màu thủy chung
Tình người đẹp đến vô cùng
Là khi ta bết sống chung trên đời
Tình người cao quý tuyệt vời
Là khi ta biết nói lời yêu thương
Tình người trong cõi vô thường
Là khi ta biết nhịn nhường sẻ chia
Tình người không thể chia lìa
Là khi ta đã thuộc về của nhau
Tình người mãi đến mai sau
Là khi ta đã thương nhau suốt đời
Tình người ăn ở tuyệt vời
Là khi ta biết nói lời dễ thương
Không nên dở dở ương ương
Không nên coi nhẹ xem thường một ai
Với bề trên lỡ có sai
Thì nên nhận lỗi chẳng ai bảo gì
Tình người nghĩa cử mọi khi
Sống không tình nghĩa có gì ai thương?

Thảo Điền, 06/12/2021

Ảnh tác giả cùng phu nhân

TÂM HỒN TÔI

Tâm hồn tôi đã được mở ra
Rồi sắp đặt sao cho khéo léo
Rất hồn nhiên thật thà trong trẻo
Đón niềm vui hạnh phúc cuộc đời

Tâm hồn tôi cũng có buồn vui
Có cay đắng ngọt bùi thương nhớ
Có yêu thương và nhiều trăn trở
Yêu quê hương, Đất nước, con người

Tâm hồn tôi với cả cuộc đời
Yêu gia đình vợ con bè bạn
Yêu thiên nhiên ngập tràn ánh sáng
Có hoa thơm khoe sắc bốn mùa

Tâm hồn tôi chẳng thích hơn thua
Chỉ đơn giản mình là mình vậy
Nếu vấp ngã tự mình đứng dậy
Biết vươn lên giành lấy cuộc đời

Tâm hồn tôi dung dị thế thôi
Đọc thơ tôi bạn luôn nhìn thấy
Trọng tình nghĩa và không bóng bẩy
Yêu hết mình tôi viết thành thơ!

Thảo Điền, 15/11/2021

Ảnh tác giả

MỖI NGÀY

Mỗi ngày tôi sống trọn niềm vui
Khỏe để yêu thương khỏe để cười
Muốn bữa cơm ngon thì vào bếp
Bát đũa sạch thơm ông rửa thôi

Ba bữa nấu ăn ông bà cháu
Ba lần rửa bát vẫn thấy vui
Yêu thương có quản gì chút việc
Cho cháu ăn rồi ông cháu chơi

Cháu còn bé nhỏ ăn hơi khó
Cháu không bú bình, sữa xúc thìa
Ngày ba bữa cháo ba bữa sữa
Cháu ăn no đủ ông bà vui

Thể dục dưỡng sinh ngày đều đặn
Bà bón chăm rau ông tưới hoa
Giặt đồ, đơn giản cho vào máy
Giũ phẳng treo phơi đỡ khi là

Nhà cửa gọn gàng lau sạch sẽ
Ông cháu cũng thầm cám ơn bà
Đồ chơi của cháu bà rửa sạch
Sáng trưa chiều tối ngát hương hoa

Cháu bám ông bà suốt cả ngày
Vui cười chơi nghịch lắm trò hay
Tắm rửa vệ sinh ông đảm nhiệm
Quần áo sạch thơm được bà thay

Thương yêu cháu nhỏ ông bà gắng
Mong cháu lớn khôn cháu nên người
Ông bà dạy dỗ cháu từ nhỏ
Để cháu hiền ngoan cháu xinh tươi.

Thảo Điền, 11/11/2021

Ảnh tác giả và cháu gái

GIỮ CHO TÂM TRONG SÁNG

Giữ cho tâm trong sáng
Đời người hãy ước ao
Ta sẽ luôn tự hào
Bởi ta luôn cố gắng
Cho cuộc đời thanh cao

Giữ cho tâm trong sáng
Để nghĩa tình dâng cao
Cuộc sống sẽ ngọt ngào
Ta sống trong tình nghĩa
Tâm hồn vui biết bao

Giữ cho tâm trong sáng
Đạo đức ngời như sao
Yêu thương luôn dạt dào
Ta sẽ luôn hạnh phúc
Cuộc đời ta khát khao

Giữ cho tâm trong sáng
Tình bạn ngời trong ta
Mãi mãi luôn đậm đà
Ta thấy yêu tha thiết
Tình người luôn bay xa

Giữ cho tâm trong sáng
Yêu Đất nước gấm hoa
Yêu quê hương hiền hòa
Trái tim tha thiết sống
Dưới bầu trời bao la.

Thảo Điền, 30/10/2021

Ảnh tác giả và cháu gái

BUÔNG BỎ HẾT NỖI BUỒN

Cuộc đời ai cũng có nỗi buồn
Buông bỏ hết cho tâm yên tĩnh
Đừng ghim giữ trong lòng thầm lặng
Bỏ hết đi ấm áp tâm hồn

Có những điều ta phải vùi chôn
Đừng giữ mãi cho lòng đau đớn
Hãy mở lòng làm điều tốt đẹp
Dùng ngôn từ ái ngữ yêu thương

Với người thân ta luôn mến thương
Bỏ qua hết tầm thường, vui sống
Bạn mến thân ta luôn yêu quý
Ai hững hờ buông bỏ thảnh thơi

Cuộc đời ai cũng có một thời
Bao vất vả đắng cay tủi nhục
Hãy biết sống có tâm có đức
Sống nghĩa tình trung thực trong ta

Cuộc sống luôn biến đổi hài hòa
Ta hạnh phúc bởi lòng trong sáng
Bình minh lên mặt trời chiếu rạng
Bỏ nỗi buồn ta sống thanh cao!

Thảo Điền, 30/10/2021 

Ảnh tác giả

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

Những năm tám mươi của thế kỷ trước
Là những năm không thể nào quên được
Đối với tôi và với cả gia đình
Một vợ hai con tôi mới vào đại học
Vợ con ở nhà khó nhọc chẳng hề kêu

Thập kỷ tám mươi cả Đất nước liêu xiêu
Giặc giã triền miên bao điều khủng khiếp
Đói khổ lầm than nhiều người rên xiết
Con ốm gầy gò vợ tất bật ngược xuôi
Vừa làm nông dân vừa làm cô giáo
Gắng giữ gia đình cho tôi học đến nơi

Bao ngày đêm đèn sách dưới mặt trời
Chỉ động viên vợ những lời sáo rỗng
Mà vợ cũng nghe lòng còn rung động
Tôi mới nên người mà có hôm nay
Nghĩ đến ngày xưa mắt cứ cay cay

Tôi đã đi buôn những ngày gió rét
Tôi buôn gạo rồi buôn tôm buôn tép
Buôn rạm buôn cua buôn trứng… buôn… ớt
Khi thấy bạn trong những lần bất chợt
Bạn cũng chẳng nhận ra người đó là tôi

Là sinh viên, trí thức sắp đến nơi
Không để ra đời hai bàn tay trắng
Tôi cố gắng nhưng bình thường thầm lặng
Vừa học vừa làm có xấu gì đâu
Và may sao việc học vẫn đứng đầu

Tôi không buôn những hàng như trước nữa
Mua thuốc đông y về trạm xá địa phương
Mua vải đẹp bán buôn ở phố phường
Khi cuộc sống bình thường tôi đã nghỉ
Tôi đã được làm nghề như suy nghĩ
Là kỹ sư thiết kế những công trình

Và từ đây trong cuộc sống của mình
Tôi đã có một gia đình hạnh phúc
Cuộc đời chỉ có vinh không có nhục
Tôi vẫn tự hào trong mọi lúc mọi nơi
Tôi nắm bắt Nhân hòa, Địa lợi, Thiên thời
Trời có mắt và lòng người tình nghĩa.

Thảo Điền, 11/12/2021

Ảnh tác giả cùng cháu trai

Vũ Ngọc Chiến

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: