27/03/23 – 10:03
Áo Xanh!
Ái Quê luôn tự hào khi được khoác trên mình một chiếc áo xanh, được yêu thương đồng hành cùng tuổi trẻ, được tự hào tôi là Thanh niên Việt Nam.
Áo Xanh ạ!
Em được vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đoàn tại Trường cấp 3, Thanh Chương 3, Nghệ An. Nơi ấy biết bao thế hệ thầy cô của trường đã đem hết cái tâm, cái tầm và cái tài sư phạm, truyền lửa, truyền tài cho các em có đủ đức, đủ tài tung cánh muôn phương.
Áo xanh biết không?
Từ khi em được khoác trên mình chiếc áo xanh, em luôn cố gắng học tập và rèn luyện mình để trở thành một đoàn viên tốt. Âu cũng là cái duyên từ Bí thư Chi đoàn cán bộ giáo viên, Ái Quê được tín nhiệm bầu làm Bí thư Đoàn trường Cao đẳng Việt Đức, Nghệ An. Vui lắm, yêu lắm, thương lắm áo xanh ạ!
Và hôm nay, Ái Quê đã trưởng thành Đoàn 17 năm có lẻ, nhưng lòng vẫn vui và hạnh phúc khi các em vẫn còn trân quý. Nguyên Bí thư Đoàn trường như em vẫn được nói và hát líu lo trên diễn đàn tuổi trẻ, phải chăng thế hệ cha anh đã lưu lại cho thế hệ trẻ hôm nay một lòng biết ơn và trân trọng.
Áo xanh!
Hôm nay kỷ niệm 92 năm ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, em Ái Quê vẫn được mặc chiếc áo xanh đồng hành cùng tuổi trẻ, xin cảm ơn các em, xin cảm ơn áo xanh đã cho Ái Quê một nụ cười trong sáng, một nụ cười giản dị yêu thương, lưu lại cho Ái Quê một chặng đường mà Ái Quê đã đi qua. Ngoảnh lại thấy mình đã già nhưng tình yêu ấy, nụ cười ấy vẫn hiển diện như ngày nào, em vẫn tự hào hãnh diện khi mình vẫn còn được mặc chiếc áo xanh. Màu xanh của hy vọng. Màu xanh của thanh niên Việt Nam.
26/03/2023
Ái Quê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang