09/10/23 – 01:10
KHOẢNH KHẮC CUỐI THU
Ta chợt nghe gió chiều thổi heo may
Cuối thu rồi thương nhớ bỗng đong đầy
Xao xuyến mãi những ngày xưa xa thẳm
Cuối chân trời tê tái nhạt màu mây
Em có biết bao vơi đầy nhung nhớ
Như dòng sông mải miết với cuộc đời
Muốn ôm hết nỗi buồn vui một thuở
Nhìn mưa chiều trong lặng lẽ rơi rơi
Mùa thu bay, góc trời nghiêng mây trắng
Ta nơi này ngõ vắng nhớ thu xưa
Biết sẽ là xa thêm mùa thu nữa
Trời thênh thang nghe gió gọi giao mùa…
Nguyễn Thành Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang