08/04/23 – 08:04
LỐI CŨ TÌNH XƯA
Đây lối cũ, rêu phong đường loang lổ
Kỷ niệm nào, đã khổ một thời yêu
Em ra đi, vào lúc tím hoang chiều
Bỏ lại anh, bơ vơ trên trần thế
Nghĩ lại anh, thấy mình rất là tệ
Xa em rồi, chưa chịu một lần thăm
Lối cũ ơi, ngày đó chung nhau nằm
Dưới rặng cây, êm đềm che bóng mát
Tình lên ngôi, tình ơi nghe dào dạt
Anh đi rồi, phương trời lạ xứ xa
Em nén buồn, thui thủi ở quê nhà
Rồi đất trời, khiến xui chia đôi ngã
Em nằm xuống, một tấm thân tàn tạ
Anh bàng hoàng, khi trở lại lối xưa
Không còn em, bóng mát hàng cây đưa
Chỉ cô quạnh, ngôi mộ vừa mới đắp
Trời hỡi ơi, đau thương nghe tràn ngập
Lối xưa tình, giờ dĩ vãng thương đau
Một nén nhang, một điệu khúc tình đầu
Ghi vào đời anh, là tình đau khổ…!
Vân Thiên Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang