10/03/23 – 10:03
SẺ CÓ NHỮNG PHÉP MÀU…
Bỗng dưng một ngày…
Những bất hạnh ập lên vai gầy nhỏ bé…
Em rung rẩy hứng chịu những tổn thương…
Bệnh tật, nỗi chán chường, đất trời như sụp đổ…
Đời, ai biết được chữ ngờ…
Cuộc sống mong manh, thời gian dần trôi…
Em, gánh lên mình bao sự hy vọng…
Đêm từng đêm… nước mắt lăn dài…
Ôi thôi…! An yên là gì hỡi mẹ?
Hôm nay mùng Tám tháng Ba…
Người đi tấp em một mình lặng lẽ…
Cũng quen rồi, cuộc sống cô đơn…
Trong căn nhà trống, điểm thời gian…
Cũng hy vọng rằng, em sẽ vượt qua….
Vươn lên, đi vào đời bằng niềm tin, nghị lực…
Rồi màn đêm sẽ qua, bình minh sẽ tới…
Hạnh phúc tròn, em mãi mãi an yên.
07.03.2023
Ảnh st mạng
Lưu Giang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang