01/04/23 – 07:04
Màu hạnh phúc
Buồn làm gì em nhỉ
Cuộc sống vốn vô thường
Đời bao giờ như ý
Em thương mình thì hơn
Đừng tin lời đường mật
Đửng ôm mộng ngày xa
Tình yêu màu nước cất
Càng nhìn càng chẳng ra.
Ử thì tôi… vụng dại
Ừ thì tôi… kiệm lời
Nhưng trái tim thành thật
Đập tiếng lòng… riêng tôi.
Em không tin cũng phải
Em buồn cũng đúng thôi
Em vốn tính đa cảm
Nhìn đâu cũng màu trời.
Thiên nhiên như gái dở
Nắng sớm rồi chiều mưa
Tiết trời còn như vậy
Yêu người vừa ý chưa?
Hạnh phúc vốn đơn giản
Không như người vẽ đâu
Tay tôi em cầm lấy
Dẫu chẳng phải lần đầu…
Phương Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang