29/03/23 – 03:03
MIỀN NHỚ THAN UYÊN
Tôi lên Tây Bắc một thời
Vui xuân cùng với đất trời Than Uyên
Tình cờ lễ hội giao duyên
Gặp em độ ấy duyên tiền định dăng
Lòng đem mắc cạn mùa trăng
Về xuôi mãi nhớ duyên đằng đẵng đeo
Tôi như lãng tử rất nghèo
Ôm em bát gạo mang theo ấm lòng
Thế rồi đêm nhớ ngày mong
Quyết lên Tây Bắc thỏa lòng mộng mơ
Tìm em từ những ngày xưa
Một thời nhung nhớ mà chưa tỏ bày
Tôi lên miền nhớ xuân nay
Ngỡ như hái được mây bay ngang trời
Nhưng đi là để tìm người
Đã từng canh cánh một lời thề xưa
Than Uyên cơn gió giao mùa
Miền thương ngày ấy như vừa hôm nao
Hình như có phép nhiệm màu
Nhắc lòng mãi nhớ từ lâu một người
Gặp em tôi nở nụ cười
Xuân nay lễ hội
thương vời vợi em
Ném còn tôi đứng để xem
Hướng tôi em nhắm em đem ném còn.
Phạm Khang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang