10/03/23 – 09:03
Đừng nói gì to tát
Đừng nói gì to tát
Đừng hứa gì xa hoa
Đừng gieo chi hy vọng
Rồi bỗng chốc nhạt nhoà
Cứ mỉm cười em ạ
Nhìn cuộc người nhẹ tênh
Thật giả đừng hiểu chuyện
Tự khắc thấy an lành
Bước xuống lòng trắc ẩn
Nhìn vạn vật như thường
Tâm bất an mới hiểu
Cuộc người là bể thương
Sóng gió vốn vô thường
Lòng người ai biết trước
Tự ngẫm đời mất được
Biết thương mình vẫn hơn.
Phương Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang