13/04/23 – 01:04
NGẪU HỨNG
Đêm qua rủ rỉ Hạ Long
Sáng nay mở mắt phải lòng Tràng An
Giá chia đôi được tấm thân
Nửa xa nhớ – nửa thương gần… mộng mơ?
Thôi thì ngẫu hứng vần thơ
Ý trao bên ấy, tứ chờ bên đây
Hạ Long biển nhớ vơi đầy
Tràng An sông núi ngất ngây… cũng mình!
THUNG NHAM
Thung Nham là ai?
Làm gì?
Ở đâu?
Đã từ lâu nghe như tiếng chim ríu rít
Nghe như đại ngàn buông gió xanh rêu
Như thung lũng tình yêu
Đông đầy cánh mây chiều… cò trắng…
Thung Nham!
Em là thật hay anh mộng mơ
Vẫn bấm đốt ngón tay mong từng phút từng giờ
Muốn được gặp mặt hoa da phấn
Muốn lặn ngụp trong từng cơn rung chấn
Một lần thôi… một lần!
Vẫn bấm đốt ngón tay mong từng phút từng giờ
Muốn được gặp mặt hoa da phấn
Muốn lặn ngụp trong từng cơn rung chấn
Một lần thôi… một lần!
Anh cứ tưởng Thung Nham chỉ có núi đồi
Có gương nước trong xanh
Có cánh cò ca dao nghiêng ngả
Có mái nhà trăm năm màu rêu đá
Ủ mối tình rất xưa…
Anh đâu có ngờ
Em là người Tràng An quê ngoại
Ta biết nhau từ ngày ấy
Từ cái ngày cầm tay nhau run rẩy
Thoắt đã mấy tram năm…
Thung Nham
Vẫn mái tóc mây ngàn suối lượn
Mắt em cười chấp chới níu lòng người
Hoi thở em mát tươi
Ngực em như vòm trời ôm ấp
Căng chật một tình yêu!
PHAN HUY HÙNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang