Ngẫu hứng Thung Nham – Thơ Phan Huy Hùng

13/04/23 – 01:04

Tác giả Phan Huy Hùng

 

NGẪU HỨNG

 

Đêm qua rủ rỉ Hạ Long

Sáng nay mở mắt phải lòng Tràng An

Giá chia đôi được tấm thân

Nửa xa nhớ – nửa thương gần… mộng mơ?

Thôi thì ngẫu hứng vần thơ

Ý trao bên ấy, tứ chờ bên đây

Hạ Long biển nhớ vơi đầy

Tràng An sông núi ngất ngây… cũng mình!

 

 

THUNG NHAM

 

Thung Nham là ai?

                  Làm gì?

                   Ở đâu?

Đã từ lâu nghe như tiếng chim ríu rít

Nghe như đại ngàn buông gió xanh rêu

Như thung lũng tình yêu

Đông đầy cánh mây chiều… cò trắng…

 

Thung Nham!

Em là thật hay anh mộng mơ

Vẫn bấm đốt ngón tay mong từng phút từng giờ

Muốn được gặp mặt hoa da phấn

Muốn lặn ngụp trong từng cơn rung chấn

Một lần thôi… một lần!

 

 

Vẫn bấm đốt ngón tay mong từng phút từng giờ

Muốn được gặp mặt hoa da phấn

Muốn lặn ngụp trong từng cơn rung chấn

Một lần thôi… một lần!

 

Anh cứ tưởng Thung Nham chỉ có núi đồi

Có gương nước trong xanh

Có cánh cò ca dao nghiêng ngả

Có mái nhà trăm năm màu rêu đá

Ủ mối tình rất xưa…

 

Anh đâu có ngờ

Em là người Tràng An quê ngoại

Ta biết nhau từ ngày ấy

Từ cái ngày cầm tay nhau run rẩy

Thoắt đã mấy tram năm…

 

Thung Nham

Vẫn mái tóc mây ngàn suối lượn

Mắt em cười chấp chới níu lòng người

Hoi thở em mát tươi

Ngực em như vòm trời ôm ấp

Căng chật một tình yêu!

 

 

PHAN HUY HÙNG

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: