08/04/23 – 04:04
NGƯỜI MẸ CỦA TÔI
Ngọn gió mỏng vít cong làn khói
Như dáng gầy mảnh khảnh mẹ tôi
Buổi chiều đông bên bếp lửa mẹ ngồi
Chăm ngọn lửa, chín nồi cơm mẹ nấu
Lòng con trẻ, có bao giờ hiểu thấu
Nỗi gian nan vất vả của mẹ mình
Cả cuộc đời vì con, mẹ hy sinh
Bán sức khỏe nuôi con mình khôn lớn
Những cơn mưa dầm mình ướt lạnh
Những ngày hè nắng đốt cháy da
Bữa cơm ăn thiếu thốn dưa cà
Đêm rét buốt co ro trăn trở
Buổi làm đồng mệt đứt hơi thở
Tấm lưng gầy cõng nắng đi qua
Những trưa hè ngồi ru con ngủ
Một đời mẹ khó khăn lam lũ
Mong con mình ngày một lớn khôn
Đến hôm nay sức mẹ không còn
Vẫn lo lắng ngồi chăm ngọn lửa
Sợ chồng con thiếu ăn, mất bữa
Lúc cuối đời mẹ gắng chút sức tàn
Mẹ ngồi nhìn ngọn lửa múa reo
Lòng thấy vui khi đã hết nghèo
Mẹ mãn nguyện nhìn bóng mình xiêu vẹo.
Phạm Quốc Tý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang