07/10/23 – 03:10
NGƯỜI ĐÀN BÀ MƠ HOANG
Có người đàn bà đợi thu sang
Vẫn ngồi tẩn mẩn xếp lá vàng
Rồi đưa tay đếm, như cố nhớ
Mắt nhìn xa xăm tựa mơ hoang
Vẫn người đàn bà, trạc bốn mươi
Cố giấu niềm đau với nụ cười
Nhìn trong ánh mắt buồn sâu thẳm
Có lẽ cuộc đời chẳng gì vui
Phận người đàn bà kiếp đa đoan
Hạnh phúc mong manh chẳng vẹn toàn
Như bong bóng mưa rồi tan vỡ
Cố giấu niềm đau không tiếng than
Rồi người đàn bà đi dưới mưa
Chợt dừng lại hỏi thu về chưa
Chắc trong ký ức tận sâu thẳm
Vẫn thầm mong đợi bóng người xưa
Tôi bảo người về kẻo mưa giông
Đợi chi cho tan nát cõi lòng
Nàng vừa thản thốt rồi bậc
Khóc
Thu đã qua rồi có phải không.
Minh Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang