Nguyễn Nhất Thống: Chùm thơ 006

28/06/23 – 02:06

Ảnh tác giả Nguyễn Nhất Thống

HOA ĐẸP VÔ SONG

Tôi là một kẻ đa tình
Gặp hình dáng đẹp là mình yêu ngay
Cô Đào, cô Cúc, cô Mai
Cô Lan, cô Huệ, cô Lài,… đều yêu!

Bạn ơi chớ có ngạc nhiên
Những cô gái ấy là tên hoa mà
Chăm nom hoa ở vườn nhà
Nhìn hoa độc lạ gần xa vẫn thèm!

Hoa tôi thích nhất là sen
“Lá xanh, bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”*

Hoa tôi yêu nhất hoa người
Trăm năm tươi mãi một đời thủy chung
Hoa em đẹp đến vô cùng
Vì hoa có cái lạ lùng bên trong**

Hoa em đẹp đến vô song
Vì hoa có cái bên trong lạ lùng!***

 

* Ca dao
** Ý thơ Bùi Giáng
*** Ý thơ Đỗ Hồng Ngọc

Ảnh tác giả

LÁ CHẲNG BUỒN RƠI

Sự sống quý nhất trên đời
Nếu chết đi rồi – cát bụi hư vô
Còn sống thì cố điểm tô…
Khi chết nằm mồ tĩnh lặng thiên thu!

Sinh, lão, bệnh, tử – cho dù
Quy luật không từ ai cõi nhân sinh
Tinh thần, thể chất giữ gìn…
Sẽ chẳng muộn phiền một kiếp trần gian!

Đời người sướng, khổ ai ban?
Chẳng có dễ dàng toại nguyện ước mơ
Lao động cật lực bây giờ…
Mới đến bến bờ sung sướng, an vui!

Sự sống quý nhất trên đời
Một kiếp làm người ngắn ngủi qua nhanh
Giữ cho tâm trí an lành…
Thu, gió rung cành lá chẳng buồn rơi!

Ảnh tác giả

MIÊN MAN CHIỀU…

(Một buổi chiều, tháng ngày chống dịch Covid – 19…)

Ta vẫn biết đoạn đường đời phía trước
Thân xác nầy không tránh được đớn đau
Bởi con người luôn có điểm khởi đầu
Và kết thúc một ngày nào chẳng biết!

Ta cảm nhận nỗi buồn luôn túc trực
Ở bên mình nhưng cố nén để vui
Ta lừa ta che giấu những ngậm ngùi…
Để vui sống, tươi cười cùng nhân thế!

Ta cũng biết nỗi buồn mình chia sẻ
Có ai đâu đồng cảm với cảm thông
Nhưng chẳng sao, ta nói thật với lòng
Cho nhẹ nhõm để tâm mình thanh thản!

Một ngày buồn vùng xa trong ca trực
Góp phần mình cho làng xóm an vui
Chưa bao giờ người lại ngại gần người…
Mong thật sớm gần nhau không khoảng cách!

Chiều xuống chậm cuối trời mưa rả rích
Thu đi chưa mà đông muộn quay về?

Ta nơi đây nhớ quá một miền quê…
Buồn không khóc, chiều miên man nỗi nhớ!

Ảnh tác giả

MỘT NGÀY QUA

Sáng sớm nghe yến hót
Ríu rít trên tầng cao
Vần thơ ta nắn nót…
Ngày mới vui dạt dào!

Cà phê cùng bạn hữu
Thời sự khắp đó đây
Chuyện xưa, nay, mới, cũ…
Tình bạn thêm đong đầy!

Một ngày mới đã đến
Công việc cần làm ngay
Cố đến bờ, cặp bến…
Không hoãn lại ngày mai!

Ai cũng có công việc
Như trái đất luôn quay
Ai làm người đó biết…
Để tồn tại mỗi ngày!

Một ngày cũng đã hết
Ta được, mất những gì
Sảng khoái hay mỏi mệt…
Niềm vui khi cho đi!

Đêm về trong tĩnh lặng
Mong giấc ngủ thật sâu
Bình minh lên khỏe khoắn…
Ngày mới nữa bắt đầu!

 

TẢN MẠN CHUYỆN ĐỜI

Có những người vẻ bên ngoài vui lắm
Nhưng bên trong chưa chắc đã là vui
Họ giấu đi bao nhiêu nỗi ngậm ngùi…
Vui vẻ sống dù trong lòng cay đắng!

Có những người vẻ bên ngoài hào nhoáng
Nhưng bên trong lo lắng chuyện nợ nần
Tài sản công ty vay nợ ngân hàng…
Thua lỗ làm ăn, chờ thanh xử lý!

Có những người ở bên trong càng thiếu
Thì cố làm cho phong phú bên ngoài
Rằng ta đây người đủ đức, thừa tài…
Nói nhiều quá nhưng thật ra hiểu ít!

Có những người vẻ bên ngoài thân thiết
Nhưng bên trong thâm độc thật khó lường
Bắt tay nhau rạng rỡ vẻ thâm tình…
Sau lưng giấu một con dao bén lưỡi!

Có những người vẻ bên ngoài “rách rưới”
Nhưng bên trong tỏa sáng đức bao dung
Cao thượng tâm hồn công việc riêng, chung…
Sống tình nghĩa, đối xử đời tử tế!

Có những người biết bao điều chưa kể
Thế gian nầy sao hiểu hết người ơi
Thì thôi kệ, ta cứ sống thảnh thơi…
Không nói, nghe, nhìn như là tượng Khỉ!*

*Tư tưởng tam không (Có nguồn gốc từ Ấn Độ, Nhật Bản). Tam không, không có nghĩa là không gì cả mà không đối với những gì không tốt, không tích cực!…

Ảnh minh hoạ internet

TỪ MỘT MÙA ĐÔNG

Nếu không có mùa đông
Trong tiết trời giá buốt
Thì làm sao có được
Mùa xuân tươi sắc hồng!

Nếu người trong cuộc sống
Không gian khổ, hy sinh
Thì làm sao hy vọng
Hạnh phúc cuộc đời mình!

Mùa đông là mặc định
Không thể nào đổi thay
Chỉ có thể thay đổi
Thích nghi bản thân nầy

Dòng đời trôi đi mãi
Như trái đất luôn quay
Tôi ơi đừng tuyệt vọng*
Vượt khó khăn từng ngày!

Hãy sống cho hôm nay
Đã qua rồi quá khứ
Sức khỏe luôn gìn giữ
Đời ta sẽ thêm dài!

* Tên bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Ảnh minh hoạ internet

ĐÔNG VỀ NHỚ ANH

Hôm nay trời trở lạnh
Mùa đông đã đến rồi
Nhớ mùa nầy năm trước
Nụ hôn tình ấm môi!

Anh xông pha tiền tuyến
Em quán xuyến hậu phương
Gởi cho anh áo ấm
Tấm lòng em yêu thương!

Quê nhà em luôn nhớ
Những đêm dài đơn côi
Ôm gối anh em ngủ
Như có anh bên đời!

Hãy an tâm anh nhé
Em vẫn mãi đợi chờ
Anh giữ gìn sức khỏe
Chiến đấu và làm thơ!

Mai nầy tan bóng giặc
Mình hạnh phúc bên nhau
Tình yêu ta vững chắc
Vì luôn trao ngọt ngào!

Ảnh minh hoạ internet

THƠ GỞI ANH

Ngày mưa nhẹ, đêm về nghe thấm lạnh
Đông sang rồi anh có nhớ em không?
Anh yêu ơi đừng xa mặt cách lòng
Em vẫn thế luôn nhớ anh da diết!

Tâm sự cùng anh bài thơ em viết
Phương trời Tây mong anh được bình yên
Quê hương mình cả nước khắp ba miền
Cuộc sống cũng bình an dần trở lại!

Tết năm nay anh có về quê ngoại?
Em vẫn đây miền sông nước Cửu Long
Chẳng biết anh còn giữ ở trong lòng…
Xuân năm trước trong vườn ta hẹn ước!

Sẽ buồn lắm nếu lòng người đảo ngược
Mong tình yêu sẽ đẹp mãi như mơ
Em vẫn thương, vẫn nhớ, vẫn đợi chờ…
Yêu anh lắm và ngu ngơ anh nhỉ?

Người ta nói tình đầu thường dang dở
Nhưng em tin lòng thật trái tim anh
Mùa đông về trăn trở lạnh năm canh
Lòng quanh quẩn nụ hôn đầu trao gởi!

Yêu là gì mà miên man suy nghĩ
Nhớ là chi mà dạ mãi bâng khuâng
Anh có như em hay là đã phân vân…
Tuy xa mặt đừng cách lòng anh nhé!

Ảnh tác giả cung cấp

CHO NHAU

(Cảm xúc sau khi nghe ca khúc “Cho nhau” của nhạc sĩ Phạm Duy)

Cho nhau hơi nóng của nhau
Cho hai mình ấm khi vào mùa đông
Cho nhau lạnh giá của lòng
Cho hai mình mát suốt trong mùa hè!

Cho nhau se lạnh thu về
Cho hai mình dậy đam mê chuyện tình
Cho nhau ấm áp mùa xuân
Cho hai mình nở thơm lừng hương hoa!

Cho nhau tình cảm thiết tha
Cho hai mình mãi đậm đà tình yêu
Cho nhau tàn tuổi xế chiều…
Cho hai mình trọn tình yêu dương trần!

Cho nhau muôn vạn ngàn lần
Cho nhau cho cả xác thân, tâm hồn
Cho nhau cho mãi nụ hôn…
Cho nhau trọn kiếp vẫn còn cho nhau!

 

Ảnh tác giả

THƠ GIẢI SẦU LO

Trong lòng không dứt nỗi lo
Bỗng dưng làm một bài thơ giải sầu
Sầu gì? Ta chẳng nói đâu
Nói ra sợ có người sầu hơn ta!

Ta mong lo “lắng” xuống mà
Nên không chia sẻ người xa, người gần
Ta ôm lo nghĩ trọn phần
Để không ảnh hưởng người thân của mình!

Lo là tâm trạng thường tình
Biết bao người cũng như mình đã lo
Họ không biểu lộ là do
Lạc quan vui sống để lo “lắng” dần!

Hôm nay ta cảm thấy mừng
Vì ta làm được mấy vần thơ đây
Trong người giờ đã khỏa khoây
Niềm vui thi sĩ đong đầy trong ta!

Nguyễn Nhất Thống

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: