28/06/23 – 02:06
CHO VÀ NHẬN
Cộng vào rồi cũng phải trừ
Nhân vào nên biết chia dù ít nhân
Cho đi lòng chẳng bâng khuâng
Cho đi nhận lại vạn lần niềm vui!
Cho em một nửa tình tôi
Nửa tình còn lại giúp vui cho đời
Giúp cho người bệnh tươi cười,
Yêu thơ, nhạc, họa cho đời thêm hương!
Đời người cõi tạm vô thường
Cho đi, nhận lại yêu thương đong đầy
Niềm vui hạnh phúc đời nầy
Biết cho, biết nhận mới đầy tình thâm!
CHO TRỌN ĐỜI XUÂN
Mai vàng năm mới nở tươi
Tuốt lá kịp thời trước Tết mười hôm!
Xuân sang khỏe khoắn tâm hồn
Buông bỏ nỗi buồn, lo nghĩ chung – riêng!
Năm qua, năm mới nối liền
Biết đủ bạc tiền hạnh phúc đời ta!
Niềm vui cuộc sống bao la
Tuy tuổi càng già nhưng trí trẻ trung!
Kiếp người ngắn ngủi vô cùng
Vun đắp tình nồng cho trọn đời xuân!
TẾT ĐÃ QUA MAU
Thế rồi Tết đã qua mau
Xuân còn ở lại lao xao cõi lòng!
Mai, đào dần nhạt nhụy bông
Dư âm ngày Tết còn trong tâm người!
Đời người được mấy Tết vui?
Tết qua lòng chạnh ngậm ngùi họp, tan!
Muôn đời quy luật thời gian
Tết đi, Tết đến người càng luyến lưu!
GIỌT MƯA ĐÊM
Đêm mưa tí tách ngoài hiên
Giọt thương, giọt nhớ mắt huyền nơi xa…
Giọt buồn thấm ướt thơ ta
Bài thơ lục bát xót xa vô thường!
Giọt thương, giọt nhớ, giọt buồn
Rơi đều tí tách đêm trường năm canh!
Mong ngày mai sẽ trời xanh
Vàng tia nắng ấm xua nhanh giọt buồn!
Chỉ còn giọt nhớ, giọt thương
Thấm vào đất để “hướng dương” vươn mình!
NGHĨ VỀ THƠ
Thơ là cảm xúc tâm hồn
Muôn màu, muôn vẻ vui buồn thế gian!
Thơ hay – từ ngữ gọn gàng
Không thừa, không thiếu, nhịp nhàng câu thơ!
Thơ hay – ý nghĩa vô bờ
Cho người sống tốt từng giờ thời gian!
Thơ cao siêu hoặc bình dân
Đọc qua, cảm xúc là vần thơ hay!
Thơ là hồn nước xưa nay
Ca dao truyền miệng, chép tay giữ gìn!
Bảo tồn thơ Việt nước mình
Phát huy truyền thống đậm tình nhân văn!
Lời hay, ý đẹp văn vần
Món ăn thật tuyệt tinh thần chúng ta!
DANG DỞ MÙA XƯA
(Hạ)
Lửa đã tắt trên cây phượng đỏ
Tình học trò năm đó chia ly
Hạ xưa một mối tình si…
Người con gái ấy vội đi lấy chồng!
(Thu)
Gió se lạnh vào song cửa sổ
Heo may về lá đổ mùa sang
Giữa thu em bước sang ngang
Ta như hụt hẫng, bàng hoàng tỉnh say!
(Đông)
Gió Đông Bắc, đêm dài, mưa xuống
Ta lạnh lùng nằm cuộn trong chăn
Em về nơi ấy xa xăm…
Lấy chồng xứ lạ, ta bâng khuâng hoài!
(Xuân)
Mùa xuân đến hoa mai đua nở
Khắp nơi nơi rạng rỡ niềm vui
Có ai buồn giống như tôi?
Em đồng ý gả (vâng lời mẹ cha)!
Nay ai cũng đã qua sáu chục
Tình ngày xưa sao đứt đoạn ngang?
Vô thường nên chẳng trách than…
Đồng tiền đã khiến thế nhân đổi chiều!
Cảm xúc từ lời nói của giáo sư, tiến sĩ Tâm lý học Huỳnh Văn Sơn – Hiệu trưởng trường Đại học sư phạm thành phố Hồ Chí Minh: “Có những yêu thương bị ngăn cách bởi giàu nghèo, cũng có những yêu thương bị bức tử bởi miệng đời nghiệt ngã. Tình yêu là của hai người nhưng có biết bao người khác đứng bên ngoài mặc cả”.
SAO TÌNH TA NGĂN CÁCH
Em không là Chức Nữ
Anh không là Ngưu Lang
Sao tình ta ngăn cách
Như đôi bờ sông Ngân?
Anh nghiệp đời nghệ sĩ
Em quyền quý, cao sang
Sao người đành định kiến
Ngăn tình ta đôi đàng?
Quan niệm thời phong kiến
Đồ “xướng ca vô loài”
Bao giờ thì tan biến…
Cho tình ta trọn vui!
Mưa ngâu tình lưu luyến
Lòng dâng thêm nỗi sầu…
Mong người quan niệm mới
Để đôi mình bên nhau!
LÁ RƠI
Lá rơi như có linh hồn
Tâm tình, cảm giác,… riêng lòng ai hay?
Lá rơi như mũi tên bay
Cắm lên mặt đất, xong ngay cuộc đời
Lá rơi như cánh chim trời
Chao nghiêng, lảo đảo nằm phơi cỏ mềm
Lá rơi khoan khoái, dịu êm
Gió hiu hiu một nỗi niềm nhẹ tênh!
Con người như lá thiên nhiên
Mong sao lá được bình yên trọn đời
Lá thu vàng rụng – luật trời
Xin đừng giông bão,… tơi bời lá xanh!
DẤU CHÂN TÌNH ĐẦU
Tìm đâu lần nữa nụ hôn
Vội vàng xưa ấy nửa hồn ngu ngơ!
Tìm đâu giây phút đợi chờ
Một giây bằng phút lửng lơ cõi lòng!
Tìm đâu cái lạnh mùa đông
Tay vừa chạm với tay lòng xốn xang!
Tìm đâu xưa dáng dịu dàng
Nét duyên e thẹn, đoan trang, mắt cười!
Tìm đâu mái tóc buông lơi
Xỏa bờ vai áo cuốn đời tình thơ!
Gặp rồi trong những giấc mơ
Bổng trầm lục bát, vần thơ tím màu!
Mấy ai quên mối tình đầu
Dấu chân trên cát in sâu lòng người!
CHO NHAU TÌNH NGƯỜI ƠI
Cuộc đời không biết được
Mỗi người sống bao lâu
Tử biệt không biết trước
Thời khắc đến khi nào?
Trần gian là cõi tạm
Thiên thu bụi đất trời
Nâng niu từng ngày tháng…
Cho nhau tình người ơi!
Đời người chỉ một kiếp
Rồi về cát bụi thôi
Tìm an nhiên vui sống
Viên mãn trần gian đời!
Nguyễn Nhất Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang