28/06/23 – 02:06
LƯỚI NHỆN TƠ TÌNH
Lỡ hôn em dưới cây bàng
Làm sao quên được nồng nàn đầu tiên
Lỡ ghim đôi mắt nai huyền
Làm sao quên được nét hiền trắng trong?
Lỡ lưu đôi má em hồng
Làm sao quên được đóa hồng thư sinh
Lỡ chụp em mấy tấm hình
Làm sao quên được bóng hình em đây?
Lỡ ao ước một vòng tay
Con tim trót nhớ đêm ngày tương tư
Lỡ trao em những bài thơ
Chờ hồi âm đáp tâm tư lặng buồn!
Lòng nầy đã trót héo hon
Ngày qua ngày lại mỏi mòn đợi trông
Chỉ vừa nhấp chút rượu hồng
Mà sao chếnh choáng vào vòng điêu linh?
Lỡ đem dây cột vào mình
Lưới nhện tơ tình thoát khỏi sao đây?
TƠ VƯƠNG TÌNH CŨ LẮM THU ƠI
Có phải đông về đêm hôm trước
Ta còn say ngủ tiết trời thu
Thu đi lặng lẽ trong nuối tiếc
Đông về giá buốt tuyết rơi mù!
Em đã ra đi quên hẹn ước
Ta như hụt hẫng bước chân đời
Thu tàn trơ trọi cành không lá
Đông qua, xuân đến có đâm chồi?
Mùa đến, mùa đi như sáng, tối
Tình đến, tình đi cũng thế thôi
Sao ta mãi nhớ, yêu người ấy?
Tơ vương tình cũ lắm thu ơi!
PHỤ NỮ TUYỆT VỜI
Trời cho phụ nữ đường cong tuyệt mỹ
Nghệ nhân tài cảm tác khắc thoát y
Biết bao nhiêu nhiếp ảnh gia, họa sĩ…
Tặng cho đời tuyệt phẩm nữ họa bì!
Ôi vẻ đẹp muôn đời người phụ nữ
Đã làm cho nửa thế giới mê si
Nếu trái đất nầy không còn nữ giới
Thì tình yêu sao có ở nam nhi?
Nam và nữ cần nhau trong cuộc sống
Để duy trì nòi giống, bất phân ly!
GHEN
“Ớt nào mà ớt chẳng cay
Gái nào mà gái chẳng hay ghen chồng”*
Đàn bà hết dạ, hết lòng…
Yêu thương, gìn giữ người chồng mới ghen!
Nhẹ nhàng vừa đủ để ghen
Thắt thêm gia vị cho men tình đầy
Ghen không kiềm chế, họa lây
Vỡ tan hạnh phúc, khổ thay gia đình!
Ghen mà sáng suốt, văn minh
Giữ gìn hạnh phúc gia đình trăm năm!
*Câu ca dao
THU KỶ NIỆM
Hôm nay ta cảm thấy buồn
Vì thu sắp sửa phải nhường cho đông
Lá vàng trải thảm ven sông…
Một người chín nhớ mười mong một người!
Nhớ thu mùa cũ tuyệt vời
Heo may se lạnh, bầu trời trong xanh
Em đi âu yếm bên anh
Con chim quên hót trên cành hờn ghen!
Nhớ thu mùa cũ mới quen
Hẹn nhau ghế đá công viên cuối tuần
Trao nhau tình cảm ngại ngùng
Con chim quên hót, ngập ngừng chẳng bay!
Nỗi buồn lặng lẽ thu nay
Công viên ghế đá không ai đến ngồi
Nhớ ai, ai nhớ một người
Không gian xa cách tháng ngày buồn ghê!
Thu đi rồi đến đông về
Nhớ thu năm cũ, não nề thu nay
Mong sao thu tới heo may…
Bình yên cuộc sống cho hai mình gần!
Công viên ta hẹn cuối tuần
Thu xưa kỷ niệm ngại ngùng mới quen
Chẳng hay chim nhớ hay quên?
Líu lo bay lượn hay ghen tình mình!
NHƯ LÁ VÀNG RƠI
Đất trời đang hả hê
Bỗng đâu cơn gió lùa
Lá vàng bay trước ngỏ
Lan tỏa con đường quê…
Ta đi gom lá về
Ta đốt lá trong sân
Ta nhìn ngọn lửa cháy
Ta nghe lòng bâng khuâng!
Con người nơi trần gian
Như lá xanh rồi vàng
Rụng rơi theo làn gió…
Thân xác rồi cũng tan!
Con người nơi trần gian
Như lá xanh rồi vàng
Cuộc đời sao ngắn ngủi
Yêu thương kẻo muộn màng!
Con người nơi trần gian
Như lá xanh rồi vàng
Trăm năm là ở trọ
Mong kiếp người bình an!
Con người nơi trần gian
Như lá xanh rồi vàng
Với nhau lòng tử tế…
Trần gian là thiên đàng!
Lần đầu tiên nước ta phải chống chọi với dịch Covid – 19
ĐỢI ANH VỀ
Thế là tiếp tục thời gian giãn cách
Em và anh tiếp tục lại xa nhau
Tháng bảy buồn rả rích giọt mưa ngâu
Chức Nữ, Ngưu Lang cách ngăn cầu Ô Thước!
Cứ tưởng rằng sẽ diệt tan Cô vít
Nào ngờ đâu xuất hiện chủng Del ta
Lây bệnh quá nhanh, lan rộng gần xa…
Nên giãn cách lại tăng thêm giãn cách!
Anh đừng buồn dù đêm về có lạnh…
Hãy cố lên cùng đồng đội hoàn thành
Chi viện miền Nam dịch bệnh hoành hành
“Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”! *
Cả đất nước đang quyết tâm loại bỏ
Diệt Cô vi, xóa “vùng đỏ”, tạo “vùng xanh”
Bao nhiêu người tình nguyện đến Sài Thành…
Em hãnh diện vì có tên anh đó!
Rồi mai đây phố phường vui rực rỡ
Dịch tan rồi đất nước lại bình an
Anh sẽ về cùng đồng đội vinh quang
Em sẽ đón trong vòng tay trìu mến!
Đời sẽ đẹp khi người luôn cống hiến
Tình sẽ vui khi giữ vẹn câu thề
Em chờ anh ngày chiến thắng trở về
“Kết tóc phu thê” ra Giêng anh nhé!
*Câu tục ngữ
CÂY ĐÀN
Cây đàn có dáng như em
Thật là tuyệt mỹ thế gian muôn đời
Số đo lý tưởng tuyệt vời…
Âm thanh trầm bổng ngàn lời yêu thương!
Đàn tôi hình thức bình thường
Nhưng tôi trân quý, yêu thương cả đời
Như hình với bóng không rời
Như thơ hòa nhạc hát lời tình ca!
Chắc rằng nam giới chúng ta
Ai ai cũng quý thiết tha cây đàn
Kim cương, đá quý, bạc vàng…
Không sao đổi được cây đàn thủy chung!
Tháng ngày vì đại dịch Covid – 19
HÔM NAY, NGÀY MAI…
Buổi sáng lâm râm mưa sớm
Mặt trời say ngủ chưa lên
Phố xá đìu hiu vắng bóng
Heo may gió lạnh bên thềm!
Buổi trưa trời buông chút nắng
Không làm khô lá ướt mưa
Hàng cây ven đường im bóng
Mây như chờ đợi gió lùa…
Buổi chiều âm u mây xám
Mưa buồn rả rích giọt ngâu
Bao giờ nối cầu Ô Thước
Cho Lang và Nữ thôi sầu?
Đêm về tâm tư trầm lắng
Thơ buồn thơ nhớ vầng trăng
Nhạc sầu buông âm da diết…
Người trông người ngóng tin người!
Ngày mai bình minh sẽ nắng
Ánh hồng sưởi ấm thế gian
Thiên nhiên, con người rực rỡ
Hân hoan cuộc sống yên bình!
TÍM…
Đỏ, xanh hòa quyện đất trời
Tím màu chung thủy cho người thủy chung!
Hai ta cùng một đường cung
Đồng hành trọn kiếp, lối chung đi, về!
Cuộc đời bao nỗi nhiêu khê
Tình sâu, nghĩa nặng phu thê tím nồng!
Nguyễn Nhất Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang