28/06/23 – 02:06
BẰNG LÒNG
Cuộc đời
Mất nọ, được nầy
Mất thường nuối tiếc,
Được vầy thường quên!
Sao người
Nghịch lý xuống, lên?
Đời vui
Khi biết phải nên bằng lòng!
TRĂNG NGÀY
Trăng còn nán lại ban ngày
Đêm ngắn tình dài lưu luyến thi nhân
Thi nhân lòng những bâng khuâng…
Thả điệu, buông vần quấn quýt bên trăng!
Tình người trong cõi nhân gian
Quyến luyến bao lần giây phút chia tay!
THU SẮP ĐI RỒI
Hiu hiu gió bấc sớm mai
Thế là thu sắp chia tay người rồi
Biết rằng quy luật đất trời
Nhưng sao lưu luyến, bồi hồi nhân gian
Thu đi chim nhớ trời xanh…
Người đi, người nhớ ân tình cho nhau!
VU LAN BÁO HIẾU
Ngày nào nên cũng Vu Lan
Cháu con báo hiếu ân cần Nghĩa, Công
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con” *
Vu Lan truyền thống trường tồn
Nhân văn dân tộc Á Đông đời đời
Bông hồng cài áo mỗi người
Vu Lan báo hiếu muôn đời mẹ cha!
*Ca dao
TÌNH YÊU KHÔNG RƯỢU MÀ SAY
Tình yêu chẳng phải biển đâu
Mà sao rộng lớn, đáy sâu nhiều vùng!
Tình yêu chẳng phải là rừng
Mà sao lạc lối lầm đường nhân gian!
Tình yêu tìm hiểu lâu chăng?
Mà bao người đã vội vàng yêu đương!
Yêu thầm mà dữ dội luôn
Ngọt ngào mà đắng cay buồn khó phai!
Tình yêu không rượu mà say!
TIỀN KHÔNG LÀM NÊN NGƯỜI GIÀU
Có người có cả núi tiền
Gia tài duy nhất, là riêng của mình
Ngoài ra chẳng có nghĩa tình…
Cho nên họ mãi tự rinh về: “nghèo”
Chết rồi tiền chẳng mang theo
Sống đời ích kỷ, bám đeo núi tiền
Tiền nhiều cao tới tận thiên
Cũng không làm được gì nên “người giàu”
Sống tình nghĩa ắt “người giàu”!
THÔI KỆ
Tôi đã thấy
Có khi bầu trời
Chang chang nắng
Bỗng mưa rơi!
Tôi đã thấy
Có khi tình người
Chợt thay đổi
Kệ thôi!
Tôi đã thấy
Trong cuộc đời
Quá nhiều thay đổi…
Vô thường thôi!
Họ là họ
Tôi là tôi!
XAO LÒNG
“Đố ai nằm võng không đưa
Đố ai gặp lại người xưa không nhìn?” *
Vợ chồng duyên nợ đôi mình
Xao lòng một chút xưa tình thôi nha!
Người xưa là của người ta
Vợ chồng mình mới đúng là của nhau!
* Ca dao
VIÊN MÃN MỘT ĐỜI YÊU
Ngày xưa em có nhiều người yêu thương
Và em đã yêu thương người nào đó…
Anh cũng có những mối tình dang dở
Vì có duyên, không có nợ với nhau!
Anh chuyển về công tác ở vùng sâu
Gặp được em cô gái quê duyên dáng
Áo bà ba, tóc dài, đôi mắt sáng…
Lòng chợt yêu một tình cảm dạt dào!
Thế rồi tình xích lại càng gần nhau
Nên vợ nên chồng, có duyên có nợ
Gia đình vui như hoa xuân đua nở
Mãi đến giờ hạnh phúc tuổi hoa râm!
Cứ mỗi lần bè bạn họp hằng năm
Gặp lại người xưa bỗng lòng xao động
Chắc em biết nhưng giả vờ không biết…
Nhưng anh tin em ghen nhẹ trong lòng!
Có khi em gặp lại người đàn ông
Đã một thời xưa kia tình thơ mộng
Trái tim em cũng bâng khuâng, xao động…
Anh cũng ghen, lòng nhẹ sóng bập bồng!
Còn ghen là còn yêu lắm phải không?
Ghen nhè nhẹ bay theo cơn gió thoảng
Ghen nhè nhẹ thêm hương tình lai láng
Cho tình già viên mãn một đời yêu!
BÌNH ĐẲNG
Bình đẳng không có nghĩa
Chia đôi công việc nhà
Vợ mang bầu rồi đẻ…
Có chia đôi được đâu!
Đặt vào vị trí nhau
Thấu hiểu và chia sẻ…
Quan niệm sống mới mẽ
Hạnh phúc sẽ dài lâu!
CON KIẾN
Con kiến thân hình bé nhỏ
Lao động chăm chỉ, siêng năng
Tha về tổ mồi kiếm được
Nặng hơn mình gấp nhiều lần!
Kiến bò đó đây thành đàn
Phát hiện con mồi, thức ăn
Kiến cử thành viên về báo
Đàn đàn lũ kiến kéo sang!
Nếu ai chặn đường của kiến
Kiến trèo, chui… để vượt qua
Kiến không bao giờ bỏ cuộc
Luôn tìm giải pháp vươn xa!
Kiến dạy con người chúng ta
Cố gắng việc làm hết sức
Nêu cao tinh thần hợp tác…
Kiên trì ắt sẽ thành công!
TIỄN HẠ, ĐÓN THU
Dùng dằng hạ chẳng muốn đi
Thu thì đã đến bên thi nhân… rồi
Sáng, trưa, mưa, nắng có hồi
Chiều heo may lạnh, bầu trời trong xanh
Hạ đi chân bước không đành
Như còn lưu luyến biển xanh, nắng vàng…
Hạ qua ba tháng, thu sang
Tung tăng áo trắng còn vang âm hè
Đón thu, tiễn hạ lòng nghe
Buồn vui lẫn lộn se se lạnh tình!
Nguyễn Nhất Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang