11/10/23 – 02:10
NHỚ KỶ NIỆM XƯA
Ôi những ngày… cuối mùa thu êm dịu
Anh bồi hồi… nhớ kỷ niệm năm xưa
Cùng bạn bè… đùa vui dưới bóng dừa.
Với những trò chơi… ký ức dân gian.
Bao niềm vui… với cảm xúc ngập tràn
Những đêm rằm… trăng đẹp lững lờ trôi
Một lần vô tình… môi chạm vào môi
Từ đó bạn bè… gán cho chồng vợ.
Tuổi hồn nhiên… ôi! Yêu quá tuổi thơ
Hai đứa thẹn thùng… chẳng dám nhìn nhau
Thoáng đã đi qua… mười mấy năm sau.
Khi nhìn nhau… cũng chẳng quên ngày ấy.
Nụ hôn vô tình… mà nhớ lâu đến vậy
Có khi nào… hai ta đã thầm yêu
Không gặp nhau… lại cảm thấy nhớ nhiều
Nhưng một ngày… anh cũng phải xa quê.
Chia tay em… mà chẳng hẹn ngày về
Nơi quê người… anh nhớ mãi thu xưa
Nhớ nụ hôn… vô ý dưới bóng dừa
Mùa thu đầu đời… đeo đẳng tháng năm trôi…
Lê Dần
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang