09/10/23 – 02:10
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Quê nhà trời sắp sang đông
Còn đâu nửa hương nắng của ngày thu
Để cho ta ôm lấy bóng chiều tàn
Bàn chân nhỏ qua trường đời cay đắng
Rời xa quê khi đời còn non trẻ
Mái tóc huyền nay đã điểm bạc hơi sương
Những ân tình chỉ còn trong kỷ niệm
Bạn bè thân người phiêu bạt phương trời
Tự hỏi lòng trong đêm thâu buốt giá
Nỗi u hoài ẩn rồi hiện trong mơ
Đôi mắt kia đâu còn nét trang đài
Đóa hoa dại đã tàn phai sắc thắm
Trái tim nhỏ luôn hướng về quê mẹ
Tình quê hương chưa phai nhạt trong lòng
Nơi xứ người nhớ lắm những người thân
Mỗi đêm về lệ nhòa cay khóe mắt
Nhớ tuổi thơ nơi quê nhà hớn hở
Khi chiều về cùng lũ bạn tắm sông
Cùng thả diều bay che khuất hoàng hôn
Rồi đông đến ta ngồi chung bếp lửa
Nơi quê hương giờ cảnh nhà ảm đạm
Bóng mẹ già ngồi ngóng đàn con
Người cha ngồi ngỏ nhìn ra
Xa xa thấp thoáng đàn con chưa về…
Hoàng Mừng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang