18/03/23 – 04:03
NỖI MÌNH
như dòng sông
chảy tràn
nỗi nhớ
giấc mộng ngàn
thăm thẳm gởi về đâu?
ngỡ ngọt ngào
bỗng chốc hoá bể dâu
sợi gàu dài
giếng cạn
hoài nuối tiếc
qua giông bão
thấm thía bao mất _được
nỗi mình
nỗi người
thấu tận những nông sâu
tàn đêm dài
gió trở buốt cơn ngâu
trút nổi niềm
ta thương ra
ai thấu?
Tuyết Loan
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang