14/08/23 – 02:08

NÓI VỚI VẦNG TRĂNG
Sáng ra biển lúc mặt trời còn ngủ
Trăng Quy Nhơn lại chẳng ngủ lúc nào
Hỏi vì sao thao thức suốt đêm thâu
Trăng bày tỏ nỗi u sầu nhân thế…
Thì ra vậy: trăng buồn vì cô lẻ
Tủi phận nhìn điện tráng lệ, lung linh
Hồi tưởng xưa Hàn Mặc Tử với mình
Trăng tiếc nhớ Hàn tiên sinh khôn xiết.
Trăng cứ thế, trăng đâu hề hay biết
Còn có ta muốn thân thiết với trăng
Có nhiều đêm không thấy dáng Chị Hằng
Ta cứ ước đêm nào trăng cũng có.
Ta đâu dám như là Hàn Mặc Tử
Ôm vầng trăng và giữ mãi cho mình
Chỉ có điều muốn ngỏ với trăng thanh
Trăng vàng ngọc, ân tình trong ta nữa.
Trần Thanh Phong

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân