Nói với vầng trăng – Thơ Trần Thanh Phong

14/08/23 – 02:08

Tác giả Trần Thanh Phong

 

NÓI VỚI VẦNG TRĂNG

Sáng ra biển lúc mặt trời còn ngủ
Trăng Quy Nhơn lại chẳng ngủ lúc nào
Hỏi vì sao thao thức suốt đêm thâu
Trăng bày tỏ nỗi u sầu nhân thế…

Thì ra vậy: trăng buồn vì cô lẻ
Tủi phận nhìn điện tráng lệ, lung linh
Hồi tưởng xưa Hàn Mặc Tử với mình
Trăng tiếc nhớ Hàn tiên sinh khôn xiết.

Trăng cứ thế, trăng đâu hề hay biết
Còn có ta muốn thân thiết với trăng
Có nhiều đêm không thấy dáng Chị Hằng
Ta cứ ước đêm nào trăng cũng có.

Ta đâu dám như là Hàn Mặc Tử
Ôm vầng trăng và giữ mãi cho mình
Chỉ có điều muốn ngỏ với trăng thanh
Trăng vàng ngọc, ân tình trong ta nữa.

Trần Thanh Phong

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: