03/04/23 – 02:04
Những ngọn gió mùa lạnh cuối cùng
Vương cái rét nàng Bân của những ngày tháng Ba
Gió từ mặt hồ rộng lớn thổi vào
Hàng sấu bên sườn núi xôn xao
Lá vàng lác đác đổ
Cánh rừng khi đi qua mùa bão tố
Thật bình yên
Hoa mẫu đơn nở dịu dàng
Hương xuân lan tỏa
Gió phóng khoáng khỏa mình
Vần vũ cùng cành lá
Chim bay về từ phương xa
Tiếng kêu lạc lõng
Rơi loãng cánh rừng
Những người đi từ mùa đông về
Họ cảm nhận sâu sắc cái ấm áp của mùa xuân
Của sự cô độc đang bủa vây chính mình
Sự cô độc khi đã thoát khỏi vòng tay của mùa đông
Đang dần vơi nửa
Người ta say sưa cùng nỗi niềm trời đất
Cùng tình khúc của mùa tình tứ
Cùng bản nhạc đa thanh của rừng xanh
Qua mùa bão tố
Những khổ ải còn lại
Sẽ cạn dần đi
Phía trong tâm
Chìm lắng trong tim…
Hà Nội, 03 tháng 03 năm 2023
Hoàng Việt
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang