01/06/23 – 08:06
RÉT NÀNG BÂN
Tháng Ba rét nàng Bân
Rét thật tình, người trần mình dáng chịu…
Trời vừa sang hè, mới chỉ nắng hắt hiu
Để giặt, phơi chăn, áo rét cất vào trong tủ
Nàng lại xin trời ủ rũ rét, mưa phây…
Lạnh quá! Là để chồng nàng mặc áo gấm, nàng may
Suốt mùa đông chưa xong áo cho chồng
Trời đã sang hè, nắng xé mây che
Nàng xin trời rét lại hãy sang hè
Cho chồng mặc áo nàng may, vậy… trời nghe!
Chiều con kiểu đó trần gian khổ
Rét lạnh, mưa sa gió rít gào…
Người trần tục trời nói sao cũng dạ
Vì thương chồng mà vất vả nên cũng thương
Suốt ngày đêm miệt mài may áo gấm
Đến hôm nay mới xong, xin rét lai lẽ thường mà
Để cho chồng mặc áo gấm nàng may
Cặm cụi hết mùa đông mới xong này.
Trời rét, “rét tháng Ba, bà già chết cóng”…
Phải ráng thôi, chết cóng sao đành…
Vì tình người, ta chia sẻ với nàng Bân.
Chịu rét chút cho đời vui mãi:
Trọn tình, vẹn nghĩa, nhân, ngãi mãi không phai…!
Cùng vui, cùng chia sẻ, nghĩa lâu dài,
Tới tháng Ba: rét nàng Bân ta lại nhớ tình ai…
Chung thủy, chung tình, chung mãi mãi chẳng mờ phai…!
Thanh Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang