Tâm vọng vào thiên nhiên trong thơ Phan Huy Hùng

01/04/23 – 10:04

 

 

Ảnh minh họa: Kiều Ngọc Tuyết

 

TÂM VỌNG QUẢNG NINH

 

Tôi thổi hồn thơ theo đám mây trắng bay

In bóng xuống Bạch Đằng Giang thuở trước

Nghìn vạn cọc lim Vạt nhọn Hờn căm

Nhấn chìm thuyền Nam Hán xâm lăng

Tinh thần Ngô Quyền nên sử sách…

 

Tôi thổi hồn thơ bắc cầu vồng bảy sắc

Cọc lim biến thành đảo đá nghìn năm

Lừng lững khắc tạc dáng Hạ Long

Nên tâm điểm!

 

Tôi chắp vần thơ vào trang sử

Việt Nam “Tâm Vọng Cố Đô”

Không chỉ của riêng ai, vùng miền nào cũng có

Một Cố đô trái tim mình hồi ngự…

Hồn thơ tôi bay giữa mông mênh

Qua từng làng quê, góc phố

Nâng cánh tâm hồn minh tỏ

Nhoẻn nụ sáng trong

Người xưa chắc thỏa ước mong

Con cháu anh hùng vào mùa đổi mới

Hồn thơ tôi biến cọc nhọn Bạch Đằng thành đảo núi

Tắm bình minh mặt biển Đông!

Tác giả Phan Huy Hùng

 

GIỌT TÌNH THIÊN NHIÊN

 

Như chắt lọc cả sắc màu biển Đông

mới có dòng sông xanh

Uốn lượn quanh núi non trùng trùng, điệp điệp

Thiên nhiên tụ lại giọt tình

sức hút mạnh hơn từ trường trái đất

Nụ cười của loài người về đây mới thấy thăng hoa

Hình như trái đất khi còn nằm trong bụng mẹ cha

Đã hình thành Tràng An

ban cho Ninh Bình yêu quý nhất

Với vẻ đẹp tự nhiên không in dấu tay ai nhào năn

Trinh nguyên lưu khúc dân ca cội nguồn!

 

PHAN  HUY HÙNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: