03/04/23 – 10:04
DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
Một chiều mùa đông năm 1970, đoàn 3066 chúng tôi dừng chân bên bờ bắc sông Gianh, chờ tối đến sẽ lên tầu xuôi về bến Cự Nẫm. Khoảng thời gian nghỉ ngơi giữa hai cuộc hành quân có dịp nâng đôi chân anh lính trẻ về tận bãi dâu làng xa. Trời miền Trung cao xanh vời vợi. Từng làn gió nhẹ từ triền sông lướt qua hàng cây bạch đàn liễu, làm đung đưa những tán lá buông dài thướt tha như những mớn tóc xanh rờn của các thiếu nữ đang độ xuân thì.
Tôi rảo bước về nơi ấy. Nỗi buồn thương dâng lên trong lòng khi bắt gặp và lặng nhìn mười hai nấm mộ các cô gái Thanh niên xung phong quê ở Trực Ninh, Nam Trực, Nam Hà mà họ sống mãi với tuổi mười tám, đôi mươi.
Gió cứ reo vi vút, miên man như vọng mãi lời ru các vong hồn trinh nữ đang yên giấc ngàn thu. Tôi thầm khấn trước hàng mộ các liệt sĩ rằng: “Các cô sống khôn, thác thiêng, hãy phù hộ cho anh em đơn vị chúng tôi mai này hành quân vượt Trường Sơn, vào Nam chiến đấu. Nhất định có ngày chúng tôi sẽ trả thù cho đồng bào, đồng chí… Xin kính viếng hương hồn các Liệt sĩ đã anh dũng hiến dâng tuổi xuân cho sự nghiệp chống Mỹ cứu nước của toàn dân tộc.
“Từ đây trong tôi ghi dấu kỷ niệm về một dòng sông, nơi có bờ cát trắng với hàng bạch đàn liễu lao xao đứng đó tựa hồ như hình bóng các cô gái” Thanh niên xung phong đang dõi nhìn con tàu rời bến chở đoàn quân xuôi về phía Nam.
Biết đến bao giờ mới hẹn ngày trở lại…!
Quảng Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình, ngày 20 – 21/11/1970
Phạm Tuấn Chiêm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang