15/04/23 – 07:04
MẸ
Con lớn lên từ những củ khoai nẩy mầm
còn sót lại sau mùa thu hoạch
Từ hạt thóc lép co ro cuối chiều đông rét mướt
Mẹ lặn lội kiếm tìm trên cánh đồng xa
Với cái rét cắt thịt cắt da.
Bàn tay mẹ gầy guộc quờ bên ngọn lửa rơm ấm nóng
Những buổi tối cơm không no, chăn mền không đủ ấm
Vụ lúa, vụ khoai làng mình thường bấp bỏng
Nhờ cả vào trời
Lúc đại hạn
Lúc ngập úng triền miên.
Dọc tuổi thơ con là mảnh ruộng, mảnh vườn
Mùi bùn đất lẫn vào trong hơi thở
Mẹ chắt chiu giành cho con cái chữ
Với cả tấm lòng rộng lượng bao dung
Dù đói nghèo mẹ vẫn vững lòng tin
Không để khó khăn làm con mình gục ngã.
Trên những nẻo gần xa con mang theo hình bóng mẹ
Con nhớ quê nhà trong những buổi chiều đông
Hơi thở của con vẫn mãi mùi đất, mùi bùn, mùi mồ hôi bạc sờn vai áo mẹ
Cánh đồng làng muôn đời vẫn trẻ
Lời ru ơi à theo suốt cuộc đời con.
ĐINH MINH THÀNH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang