07/10/23 – 04:10
THU CUỐI MÙA
Cuối thu rồi khe khẽ lá vàng rơi
Gió giao mùa đông sắp đến cận kề
Để chiều mưa ta nhớ bạn lê thê
Kỷ niệm đó mãi vương vấn tơ lòng
Thu đi qua cho dòng sông vắng lặng
Mây lững lờ con nước vẫn trôi xuôi
Đàn chim én đang tìm nơi trú ngụ
Lời nhắn nhủ âm thầm mãi thiết tha
Thu qua rồi ta nhặt lá vàng rơi
Để gom góp tình mình trong sắc tím
Lời ngọt ngào êm ái tựa câu ca
Dư âm đó như chiếc lá rơi thềm
Thu tàn rồi tay muốn nắm bàn tay
Chiều buông xuống phía trời xa nào biết
Ánh mắt buồn nơi đáy dạ nhớ mong
Duyên không nợ nỗi đau tận cỏi lòng
Mùa hoa cúc nở bên thu se sắt
Hàng cau xanh nỗi buồn luôn thổ lộ
Vạt áo ấy đã bạc màu ký ức
Khiến lòng ta xao xuyến nỗi bâng khuâng
Tháng Mười về ta bước qua lối nhỏ
Đứng lặng nhìn sao nỗi nhớ miên man
Chiếc lá khô dưới vòm trời xơ xác
Mây trắng bay… ngày nắng ấm qua rồi…
Hoàng Mừng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang