20/04/23 – 07:04
Có ai đó đã ví rằng anh và em như hai chiếc thuyền nghiêng đã hết thời vượt sóng, gối lên cát nhớ những ngày biển động…
TÌNH BIỂN
Tạm biệt nhé biển xanh cát trắng
Mai về lại nơi phố thị đông vui
Tìm đâu nữa những ngày yên biển lặng
Níu giấc mơ êm trong giấc ngủ vùi…
Như chiếc thuyền nghiêng sau cơn bão tố
Âm thầm dạt nơi bến đỗ bình yên
Như hạt cát giữa muôn vàn hạt cát
Muốn tan theo cơn sóng dịu hiền
Biển và gió nơi chân trời xa ngái ấy
Vẫn rì rào khúc hát tuổi thanh xuân
Nhẹ nhàng lắm đưa ta về tuổi mộng
Tình như sóng ru êm biết bao lần…
Và như thế, nghiêng theo triền cát trắng
Ta như con ốc biển cuộn mình trong bão dông
Để mặc sóng vỗ về nơi ký ức
Tình biển xanh…
Hạ vắng đến nao lòng…
Sài Gòn, 10/4/2023
Hoài Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang