03/04/23 – 02:04
TÌNH THẦY TRONG TRÁI TIM TÔI
Một kỷ niệm suốt đời tôi ghi nhớ
Tình thầy trò duyên nợ cuối cấp ba
Câu chuyện mấy mươi năm giờ nhắc lại
Sáng mùa thu nắng vàng trải quê nhà
Tôi bỡ ngỡ như một người xa lạ
Lạc lõng bơ vơ vội vả ngước nhìn
Xung quanh bạn bè không ai thân cả
Thầy vỗ vai tôi dạ rất tự tin
Ngày đầu tiên tựu trường ghi dấu ấn
Thầy nở nụ cười vẫn giữ nghiêm trang
Nghe giọng nói nhẹ nhàng và điềm tĩnh
Lớp mười hai B nhanh chóng xếp hàng
Thầy giới thiệu dạy chuyên môn vật lý
Được phân công làm chủ nhiệm lớp này
Các bạn đều biết nhau nên rôm rã
Chỉ mình tôi thư thả chẳng ai hay
Câu chuyện thật hôm nay tôi thổ lộ
Các bạn trêu cười tôi ngộ nhận ra
Thầy tinh ý giải hòa rồi an ủi
Em đừng buồn hãy vững bước lấy đà
Từ hôm đó khắc sâu trong tâm trí
Nếu không gặp thầy bạn nghĩ tôi điên
Tôi bỏ học vì tâm thần năm trước
Nguyễn Lương Bằng cứu được những muộn phiền
Tôi đang viết dòng thơ rơi nước mắt
Chỉ hai thầy trò ôm chặt thân thương
Thầy xem giấy ra viện đem giấu cất
Câu chuyện trên đây sự thật đời thường.
Sài Gòn chủ nhật 20/11/2022
Nhuận Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang