31/03/23 – 04:03
KHÚC GIAO MÙA
Xuân đi rồi hạ chờ cuối đường xưa
Đêm góc phố ánh đèn lưa thưa trải
Đã lâu lắm nhớ về thời vụng dại
Dâu bể đời mãi mãi chẳng còn chi
Góc quán này bao kỷ niệm khắc ghi
Hàng liễu rủ níu ghì bàn chân bước
Ta thủa ấy nắm bàn tay cùng ước
Để sau này mãi được sống bên nhau
Nay một mình phố vắng nhói tim đau
Ta lẻ bóng úa màu xanh hy vọng
Em êm ấm cùng người quên trông ngóng
Một người buồn thơ đọng những đơn côi
Ly cafe ta nhấp đắng đầu môi
Chàng thi sĩ ghép đôi cùng câu chữ
Mang nỗi nhớ viết vào lòng trách cứ
Thời gian trôi như thử thách nỗi sầu
Đêm giao mùa gió đón hạ về đâu
Song cửa sổ đã lâu rồi ngồi lại
Nhìn trăng rụng ánh tàn đêm mê mải
Hạ bên thềm chờ mãi bước chân em.
DẠ KHÚC MÙA SANG
Viết bài thơ gọi hạ sang
Phượng hồng chưa nở ngỡ ngàng ngái đông
Nắng vương mắc sợi tơ hồng
Để lòng quân tử đợi trông bóng nàng
Vẫn đây gửi khúc ru mang
Bên đời chưa gặp để càng nhớ hơn
Đâu đây giắc mối duyên hờn
Cho anh mượn cả những mơn man chiều
Trả em một giấc nồng phiêu
Em về đón nhé gửi nhiều nhớ mong
Tháng Ba đã cuối bên dòng
Thuyền trôi theo nước sóng đong gạn sào
Tình này anh vẫn hanh hao
Em về nối nhịp hoà vào bài thơ
Mùa sang mùa trải câu chờ
Lòng ai… ai hẹn ta mơ tim hồng.
TÌNH XUÂN
Chiều nhìn theo cánh hoa xuân
Lòng thầm ước chuyện đơn thuần riêng mang
Đồi xanh ngọn cỏ mơ màng
Tay ta muốn níu tình nàng vào thơ
Gửi đây ai có mong chờ
Kiếp nghèo thi sĩ yêu vờ như không
Thương nhiều như gió đầu đông
Đời như nốt nhạc gảy lồng tay qua
Mấy mùa trăn trở xót xa
Ngút ngàn đồi gió lòng ta u hoài
Thời gian trôi cứ miệt mài
Miên man câu đợi tiếng ca một mình
Xuân mang gói lại duyên xinh
Gửi đồi gió hú chút tình thơ say
Cánh hoa trắng rụng nơi tay
Người còn nghĩ đến tim này xin trao.
RU TÌNH
Anh ru hoài như cơn gió mộng chiều
Em tròn giấc tình phiêu môi cười mỉm
Má hường đỏ khép làn mi khẽ lịm
Trải đêm dài chúm chím cánh hoa xuân
Anh vẫn ru ươm mãi chỉ đơn thuần
Biết đời bạc đừng chuân chuyên muôn nẻ
Tình anh đó chỉ là không được khéo
Em thầm thì ngại ghẹo chúa yêu thương
Anh ru nhiều cho lòng mến vấn vương
Để em biết con đường tình trăm ngả
Đừng quên nhé sóng đời ta biển cả
Ngọt lời ru tim đã nhớ cồn cào
Anh ru tình gửi gió thổi lao xao
Thôi trời nhé đừng lạnh vào tim nhỏ
Tiếng ru khát từng vòng tay ấm đó
Quen hương nồng chẳng rõ được bền lâu.
CHIỀU NHỚ
Gió vờn trải khóm cải ngồng
Em tôi còn đợi chờ trông ngõ về
Thoảng trong hương cốm đê mê
Đâu buồng cau trĩu câu thề sắt son
Chiều chiều lối cũ đường mòn
Mây hờn nắng nhạt lá non cành đào
Xuân qua thềm để hanh hao
Phải chăng đây đó ngọt ngào ước duyên
Trăng rằm tròn mộng ngả thuyền
Như anh chiều nhớ lời nguyền cùng nhau
Hẹn thề cải nở vàng màu
Trầu xanh dẫn lối trước sau chung lòng
Cải ngồng bung cánh xa mong
Nhớ em chiều đợi chành chòng câu thương.
Khương Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang