22/03/23 – 10:03
TÔI NỞ NỤ CƯỜI CHIẾC LÁ
Như gió thổi qua cây
tôi cúi xuống và nhặt những chiếc lá
sự bình yên mới mẻ rơi vào tâm hồn!
Như cánh đồng tươi tốt
tôi nhặt lấy xanh non
sức cống hiến của thiên nhiên bất tận
như thăm thẳm dòng sông
tôi cúi nhặt những con suối
mạch nguồn tuôn chảy trong tim
Đôi khi tôi cúi nhặt đâu đó
những tha thứ
những lỗi lầm
mỉm cười chồi tơ
giật mình nghe tiếng gọi cỏ cây
tiếng gọi hun hút
tiếng gọi lãng du
tiếng gọi bừng dậy sự hòa nhập
dẫn dắt tôi qua muộn phiền
dẫn dắt tôi về hoang sơ
Như tôi vừa tròn con gái
cúi xuống trinh nguyên
nhặt mình ra khỏi quá khứ
tôi nở nụ cười chiếc lá
âm thanh vỡ giọt sương đầy…
Nguyễn Thị Tuyết Loan
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang