06/04/23 – 09:04
TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG
Nhìn mai nở con nhớ về quê mẹ
Dạ vương sầu buồn cô lẻ miền xa
Đón xuân nay con trở lại quê nhà
Nơi bến đợi bên gốc đa đầu ngõ
Làn khói toả lam chiều quyện theo gió
Cổng nhà xưa giờ chẳng có mẹ chờ
Nhìn giàn trầu vắng mẹ cũng xác xơ
Lục bình vẫn nở tím bờ ao nhỏ
Chiếc máng gỗ cau cha làm còn đó
Bể mái vòm tường cỏ mọc rêu phong
Cái võng xưa mẹ ru giấc mơ hồng
Bên cạnh chõng nơi nong tằm ươm kén
Khung dệt chiếu ngày xưa luồn cói bện
Giờ ngả màu bụi phủ vệt thời gian
Đào đơm bông góc vườn trái nồng nàn
Tiếng chão chuộc cứ râm ran trăn trở
Mẹ yêu hỡi về đây con mãi nhớ
Những trưa hè bơi lội ở bến sông
Mặt lấm lem bắt cua cá ngoài đồng
Mùa lúa trổ trĩu bông hương thơm ngát
Con đường nhỏ bưởi đưa hương ngào ngạt
Áo nâu sòng mẹ tát nước đồng xa
Bừa ruộng sâu nụ cười cha hiền hoà
Giờ đơn lẻ gợi lòng da diết nhớ
Cha mẹ hỡi mai đào đang đua nở
Con thẫn thờ ngồi nhớ tháng ngày qua
Giọt châu rơi bờ mi ngấn lệ nhoà
Sao cha mẹ nỡ rời xa con mãi!
Nguyễn Gia Kiên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang