Vượt qua mùa dịch – Chùm thơ Vũ Ngọc Chiến

08/04/23 – 09:04

Tác giả Vũ Ngọc Chiến

MỘT NĂM

Một năm làm ít chơi nhiều
Một năm ta thấy bao nhiêu nỗi buồn
Một năm khốn khó gian truân
Làm ra không có chẳng nguồn nào thu
Một năm cuộc sống âm u
Một năm chống dịch lời ru cũng buồn
Một năm chợ giảm bán buôn
Một năm phố xá luôn luôn phòng ngừa
Chăng dây giãn cách chẳng thừa
Ngồi nhà nghe ngóng vẫn chưa yên lòng
Một năm cô vít lòng vòng
Thành phố lập chốt vòng trong vòng ngoài
Thế mà cô vít chạy hoài
Nhiễm lây lây nhiễm trong ngoài khắp nơi
Nó hành dân đến tơi bời
Đến nay vít vẫn chưa ngơi giết người
Một năm thiếu vắng nụ cười
Một năm người có gặp người… tránh xa
Một năm ta chẳng là ta
Không giao lưu chỉ ở nhà quạnh hưu
Một năm sinh hoạt chắt chiu
Một năm vui ít buồn nhiều lê thê
Một năm chứng kiến người về
Cả nhà xe máy dãi dề nghìn cây
Một năm tốt xấu phơi bày
Một năm điêu đứng đất này hỡi ơi
Hai sáu nghìn người về trời
Đến nay vẫn có nhiều người ra đi
Bao nhiêu lo lắng nghĩ suy
Cuối năm vẫn chẳng có gì ổn hơn
Cuối năm công việc dập dồn
Tiền ăn đã thiếu lại còn chi tiêu
Chi tiêu dù ít hay nhiều
Hết năm Tết đến là điều phải lo.

Thảo Điền, 08/12/2021

Ảnh tác giả và cháu gái

NHÌN LẠI

Hai năm đại dịch diễn ra
Bao nhiêu mất mát, với là đau thương
Bao nhiêu nguy hiểm khôn lường
Bao nhiêu đổ vỡ, khóc thương trên đời
Bao nhiêu đau đớn tơi bời
Bao nhiêu nước mắt đầy vơi nỗi lòng
Bao nhiêu hy vọng chờ mong
Đi qua kiếp nạn đau lòng thương tâm
Cuộc sống có vẻ âm thầm
Nhưng luôn xao động ươm mầm ước mơ
Mong chờ, ai cũng mong chờ
Qua cơn bĩ cực đến bờ tương lai
Mong cho những tháng năm dài
Khổ đau chấm dứt ai ai cũng mừng
Cuộc sống trở lại tưng bừng
Như chưa có dịch đã từng xẩy ra
Bầu trời, mặt đất bao la
Thiên nhiên tươi đẹp gấm hoa hiền hòa
Yêu thương tràn ngập mọi nhà
Tình sông, nghĩa núi chan hòa mến thương
Hỡi ôi! Trên khắp nẻo đường
Đại dịch chưa hết đau thương vẫn nhiều
Cả thế giới vẫn siêu điêu
Trăm nghìn ca nhiễm là điều buồn đau
Mấy chục nghìn chết rất mau
Việt Nam mình vẫn nhiễm màu tang thương
Từ thôn quê đến phố phường
Chục nghìn ca nhiễm khôn lường người ơi
Trăm người ngày vẫn về trời
Những người đang sống có nơi an toàn?
Năm K đừng có chủ quan
Sống trong đại dịch an toàn hãy nên
Xem ra đại dịch chưa êm
Từ nay đến Tết càng nên đề phòng
Làm ăn thời buổi long đong
Đừng để mắc dịch đau lòng người ơi!

Chưa yên đừng có ham chơi
Cafe quán xá những nơi đông người
Bảo toàn mạng sống trên đời
Cho ta và cả cho người ta thương

Mỗi khi có việc ra đường

An toàn trên hết, coi thường sẽ nguy
Làm gì cũng phải nghĩ suy
Chung tay chống dịch cũng vì mình thôi
Khi dịch hung dữ qua rồi
Là khi Đất nước đến hồi vươn lên.

Thảo Điền, 21/11/2021

Ảnh tác giả cùng phu nhân

THẪN THỜ!

Thẫn thờ ra ngẩn vào ngơ
Thẫn thờ ngày tháng mong chờ bình an
Thẫn thờ phải sống gian nan
Thẫn thờ cuộc sống cơ hàn chưa qua
Thẫn thờ ta bạn, bạn ta
Hai năm không gặp biết ra thế nào
Thẫn thờ lòng dạ nôn nao
Hết năm chưa biết khi nào về quê
Thẫn thờ cuộc sống bộn bề
Khó khăn chồng chất chưa hề bớt đi
Thẫn thờ trong mỗi nghĩ suy
Lòng người như có chút gì vấn vương
Thẫn thờ nhìn cảnh đau thương
Thẫn thờ đại dịch tai ương chưa lùi
Thẫn thờ đi, thẫn thờ lui
Thẫn thờ thương kiếp con người khổ đau
Thẫn thờ mong mỏi mai sau
Đúc tường khắc lại tên người ra đi
Thẫn thờ thương lấy những gì
Lòng người Hỷ Xả Từ Bi trên đời
Thẫn thờ, thương lắm ai ơi
Kiếp người sống cảnh nổi trôi tháng ngày
Thẫn thờ, biết có ai hay
Ai thương, ai xót những ngày lầm than…

Thảo Điền, 04/11/2021

Ảnh tác giả cùng phu nhân

MÀN TRỜI CHIẾU ĐẤT

Màn trời chiếu đất cảnh về quê
Nắng táp mưa sa thấy não nề
Tay ôm con nhỏ lòng đau xót
Khổ vậy mà sao cũng cứ về

Thành phố dịch bệnh trông ghê quá
Không nhà, ở trọ dễ lây lan
Việc làm đã mất còn giãn cách
Không thể vượt qua cảnh bần hàn

Muốn sống ở đây phải có tiền
Tiền nhà điện nước mó vào đâu
Chút hàng cứu trợ sao đủ sống
Đồng lương tiết kiệm đến lúc rầu

Không thể ngồi yên được nữa rồi
Vợ chồng con cái hắt hiu thôi
Không may dính phải con cô vít
Liệu còn sống không để nhìn đời

Hướng về quê hương thấy xa vời
Tàu xe không có cảnh chơi vơi
Ai người đưa đón đâu phương tiện
Đành phải lên xe máy để rời

Cái cảnh đường xa thật tơi bời
Vợ yếu con thơ nước mắt rơi
Đêm xuống sương giăng mưa kín lối
Màn trời chiếu đất vậy người ơi!

Thảo Điền, 11/10/2021

Ảnh tác giả cùng phu nhân

NHÀ MÌNH VỀ QUÊ THÔI!

(Viết theo cảm xúc của những gia đình phải về quê)

Em và các con thân yêu ơi
Nhà mình rời phố về quê thôi
Ở đây biết lấy gì để sống
Mấy tháng rồi giãn cách chơi vơi

Hai bố mẹ không thể đi làm
Trong đại dịch muôn vàn khốn khó
Cả nhà ta thuê căn nhà trọ
Mấy mét vuông chật chội bần cùng

Nhìn các con không thể cầm lòng
Khi đại dịch còn đang diễn biến
Sợ nhà mình không may lây nhiễm
Bố mẹ lo lắng lắm con ơi

Đường về quê tít tắp xa vời
Không tàu xe về làm sao được
Bố mẹ nghĩ đã nhiều nát nước
Chỉ còn đây xe máy nhà mình

Em và con chuẩn bị linh tinh
Nhà mình có gì đâu mà tính
Chẳng đáng gì mà cũng lỉnh kỉnh
Chất lên xe cũng chật chỗ ngồi

Cả nhà mình xuất phát đi thôi
Lo cho con cũng tạm đủ rồi
Đội nón mũ con ngồi bên mẹ
Chắc tay lái bố làm tài xế
Trên đường về gắng nhé các con

Đường dù xa xe chạy bon bon
Đi cùng mình còn nhiều nhà nữa
Trên đường đi bên nhau giúp đỡ
Gắng về nhà em nhé con ơi

Gia đình ta đã khổ lắm rồi
Gắng chút nữa về quê con nhé
Mẹ ơi! Quê là gì hở mẹ
Nhà không về sao lại về quê

Nghe con hỏi bố mẹ tái tê
Không có nhà cho con về ở
Xin lỗi con bố mẹ đã lỡ
Làm ăn xa chưa kịp có nhà

Con đừng hỏi khi đường còn xa
Nước mắt bố lại rơi lã chã
Bố sợ lắm khi xe nghiêng ngả
Về tới quê con có ông bà

Nắng chang chang rồi lại mưa sa
Trong đêm tối cả nhà vượt dốc
Leo đèo cao lại còn gió lốc
May có người giúp lúc nguy nan

Con mệt rồi mẹ khóc chứa chan
Hai bố mẹ mệt phờ hốc hác
Ăn dọc đường miếng ăn đạm bạc
Phải gắng thôi giờ biết thế nào

May các con cũng không làm sao
Ba ngày nữa về quê con nhé
Gia đình mình đã về xứ Nghệ
Được nhiều người tiếp đón cưu mang

Cuộc đời này mãi nhớ từng trang
Không quên được những ngày gian khó
Dù hôm nay các con còn nhỏ
Khi lớn rồi con nhớ đừng quên.

Thảo Điền, 09/10/2021

Ảnh vợ tác giả và cháu gái

Vũ Ngọc Chiến

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: