05/03/23 – 04:03
XUÂN ĐÒI NỢ XƯA
Anh có về quê mẹ đón xuân không
La Giang đó nơi một dòng xuôi mãi
Câu hát dặm ngân nga làn phường vải
Vẫn như xưa êm ái những tháng ngày
Nhớ những lần tay đã nắm bàn tay
Bãi cát trắng dấu chân dày vệt nhớ
Em bẽn lẽn như chùm hoa mắc cở
Mắt lưu cầu ngắm bên nớ bên ni
Rồi một chiều bước chân nặng chia ly
Để lại tuổi xuân thì trên bến vắng
Con đò nọ chất nhớ thương chở nặng
Khúc tình hồng yên ắng chẳng tiếng ve
Nếu anh về ta lại kể nhau nghe
Dòng lưu bút của ngày hè cháy bỏng
Chân đê đó khi nồm nam gió lộng
Ai đợi chờ và ai ngóng tìm ai
Bốn mươi năm có thể đã chưa dài
Mãi còn đó đang lưu hoài bóng nhớ
Khi xuân đến ngàn hương về nhắc nhở
Hỡi ai người còn mắc nợ thề xưa.
TP Hồ Chí Minh, 10-1-2023
Thanh Minh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang