23/03/23 – 03:03
YÊU EM LOÀI HOA DÃ QUỲ
Tôi đi tìm em giữa bạt ngàn nắng gió
Tôi lang thang trên con đường đất đỏ
Em lung linh trong từng cơn gió lạnh
Khi đông về trên phố núi… chiều nay
Làn gió mơn man cánh mỏng em bay
Chiều đông về em lung lay xinh đến lạ
Em đẹp dịu hiền dù chỉ hoa đồng nội
Nhưng tuyệt vời làm say đắm trái tim tôi…
Em xinh tươi trong màu nắng chói chang
Vẫn rực rỡ trong muôn vàn bụi đỏ
Em là dã quỳ trên cao nguyên đầy gió
Nhưng đẹp diệu kì đón khách phương xa
Em là huyền thoại về lòng chung thủy thiết tha
Về tình yêu lứa đôi nồng nàn bất diệt
Em rất lung linh trong sắc vàng sóng sánh
Say đắm lòng… khi anh đến với Tây nguyên
Chiều đông về đường đất đỏ mưa rơi
Cánh mỏng vẫn xinh trong cơn mưa chiều bất chợt
Vẫn níu chân anh khi hoàng hôn nắng nhạt
Bởi càng nhìn càng làm xao xuyến trái tim anh
Dấu yêu à! Em không xinh đẹp kiêu sa
Nhưng anh yêu cái giản đơn nơi em đồng nội
Yêu cái mộc mạc nơi em mà không ai có được
Yêu nét đẹp dịu hiền nơi đất đỏ Cao nguyên
Đợi anh nhé… em là cái đẹp rất riêng
Cứ nở rộ hồn nhiên giữa hoang sơ đồi núi
Cứ tung bay khắp nẻo đường nắng gió
Cứ nở thân thương giữa đại ngàn đất đỏ
Anh đi về nhưng… sẽ rất nhớ em
Nhớ cơn gió đông, nhớ em vàng rực rỡ
Yêu em lắm… chúng mình cùng hò hẹn
Anh đến với em…
Vào mùa đông năm tới…
Nhé dấu yêu…
Thảo Nguyên, 12/12/2022
Thanh Tâm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang