Mẹ tôi – Thơ Nguyễn Văn Kháng

22/07/23 – 07:07

Tác giả Nguyễn Văn Kháng

 

MẸ TÔI
(Viết nhân kỷ niệm ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7)

Mẹ của tôi người mẹ thôn quê
Cả một đời đầu tắt mặt tối
Chân lấm bùn trưa về không kịp dội
Lưng bát cơm ăn vội mẹ lại gồng gánh ra đi
Mẹ của tôi có được mấy khi
Dăm ba phút thư thả ngồi ăn trầu uống nước
Cảm một đời mẹ tôi mong mà chưa có được
Mặc chiếc áo dài dù chỉ một lần thôi
Chuyện cửa chuyện nhà
               chuyện con cái chỉ một mình mẹ tôi
Lo đủ trăm đường từ cái ăn cái mặc
Ngày tất bật đêm về mẹ ngủ không đầy giấc
Mẹ ngồi lặng im nghẹn nấc nén trong tim
Mẹ nhớ cha tôi còn nằm lại chiến trường
Trong một trận chống càn năm xưa ấy
Để lại cho mẹ tôi hai nách con dại
Để lại nỗi đau buồn mãi mãi không quên…

Mẹ của tôi người mẹ nông thôn
Cả một đời đầu tắt mặt tối
Mẹ của tôi ơi! Người mẹ của tôi! Chúng con mãi mãi
Mang ơn người chúng con yêu mẹ lắm mẹ ơi!
                Gió đêm mơn lá ngô đồng
Chúng con thương yêu mẹ khắc lòng tri ân.

Nguyễn Văn Kháng

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: