21/08/23 – 03:08
TÍM MỘT PHƯƠNG
Mưa một phương và lạnh một phương,
Uống cạn men tình một hồ trường.
Vầng trăng em gửi có tròn mộng
Sao bóng người về mờ khói sương?
Ngồi ngắm trời chiều tóc mây bay,
Ngẩn ngơ quên vạt nắng cuối ngày.
Cung thành hoang phế nghìn năm cũ,
Nghiêng ngả trong ta mà ai hay!
Cái thuở chim về Núi Nhạn đêm,
Một đời nặng nợ gót hài mềm
Bâng khuâng tìm lại hoa vàng nở
Trên cỏ xanh rì dấu tay êm
Người hỏi tim người một lần chưa
Bài thơ dang dở của ngày xưa?
Ai đem thả xuống dòng thương nhớ
Nhuộm tím lục bình tím sao thưa.
20/8/2020
Trần Thế Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang