08/08/23 – 08:08
TÌNH LỠ QUÊN ĐI!…
Ta ngỡ ngàng đón nhận
Gió mấy bận thoáng qua
Sương mai đọng hiên nhà
Thu mượt mà trở lại…
Nắng hanh vàng thấm trải
Rọi lên mái tóc thề
Chạm gót hài lê thê
Con đường về hai lối…
Sao để tình hấp hối
Sầu tăm tối ngục sâu
Yêu nhau thuở ban đầu
Đượm thắm mầu nhung nhớ!
Đã mấy mùa lầm lỡ
Duyên tình nợ xa xưa
Yêu đương chỉ bằng thừa
Nửa vầng trăng hờ hững …
Ngọn gió thu minh chứng
Mây lơ lửng rong chơi
Hanh hao cả vùng trời
Quên một thời kỷ niệm!
Ngỡ ái tình độc chiếm
Chiều thu tím hợp tan
Tình ơi thôi lỡ làng
Bước sang ngang lặng lẽ!…
Bành Nhân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang